Nhật Kí Nuôi Con Của Nữ Phụ Ác Độc - Chương 59
Cập nhật lúc: 2024-11-08 22:06:29
Lượt xem: 192
Giang Minh Viễn cảm thấy có chút không thoải mái, rất nhàm chán ghen ghét với chính mình: "Vì sao?" Tinh Tinh cảm thấy con người chú này không tồi, có thể tiết lộ bí mật với anh.
Cậu nhìn trái nhìn phải như phim truyền hình, sau đó tiến đến bên cạnh Giang Minh Viễn, nhón chân ở bên tại anh nói một câu.
Trên người tiểu gia hỏa mang theo mùi hương của trẻ con, lúc nói chuyện thở ra khí làm anh cảm thấy có chút ngứa.
Đại khái là vì sợ để lộ bí mật, thanh âm Tinh Tinh nói chuyện đặc biệt nhỏ, Giang Minh Viễn dùng hết toàn bộ lực chú ý, mới nghe rõ cậu nói cái gì.
"Bởi vì ba cháu là siêu nhân!" Tiểu gia hỏa đầy mặt nghiêm túc, thoạt nhìn đang nói một chuyện rất quan trọng, cậu thoáng lui lại một chút, miêu tả người cha trong tưởng tượng của cậu với Giang Minh Viễn.
"Ba cháu rất lợi hại, ông ấy sẽ bắt người xấu, còn sẽ bay! Ông ấy, mọi thứ ông ấy đều có thể!" Tinh Tinh nhìn Giang Minh Viễn, giọng điệu trong lời nói như kiểu chú là người bình thường liền không cần ghen ghét: "Chú, chú cũng rất lợi hại..."
Giang Minh Viễn tiếp nửa câu sau: "Nhưng không lợi hại bằng ba con phải không?"
Tinh Tinh gật đầu đồng ý: "Vâng!"
Giang Minh Viễn nhìn cậu, có chút buồn cười lại có chút cảm khái.
Các lời vừa mới nói kia tràn ngập đồng ngôn vô kỵ, lại để lộ ra sự tự tin cùng rộng rãi của đứa nhỏ này.
Anh thở dài một tiếng: "Mẹ con thực không tồi." Nuôi dưỡng con rất khá.
Tuy rằng không biết vì sao cái chú này lại đột nhiên nói đến mẹ, Tinh Tinh vẫn tỏ vẻ tán thành đối với Giang Minh Viễn nói: "Mẹ cháu tốt nhất, lợi hại nhất! Xinh đẹp nhất, nhất, nhất..."
Tinh Tinh nhất hai cái, tìm không thấy từ ngữ thích hợp, nhớ tới vừa mới khen ba, cậu nhanh trí, bỏ thêm một câu ở phía sau: "Còn lợi hại hơn ba cháu!"
"Vậy là rất lợi hại." Giang Minh Viễn phụ họa.
Đối với việc con trai sùng bái mẹ không thèm che giấu cùng không muốn rời xa, trong lòng Giang Minh Viễn cũng không có suy nghĩ không cần thiết, con cái gần gũi với mẹ vốn chính là thiên tính, nếu không gần gũi mới xảy ra vấn đề.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nhat-ki-nuoi-con-cua-nu-phu-ac-doc/chuong-59.html.]
Nói xong ba mẹ mình, Tinh Tinh lại bắt đầu đùa nghịch khối Rubik của cậu, lúc trước cậu nhìn Giang Minh Viễn chơi một lần, cái hiểu cái không như cũ, đến lúc mình chơi vẫn không tìm thấy manh mối.
Tiểu gia hỏa lần này không phát giận, sẽ thử tìm cách nếu không thấy, liền nhét khối Rubik vào trong tay Giang Minh Viễn: "Chú, cháu còn chưa chơi được."
Bộ dáng quen thuộc này của cậu làm Giang Minh Viễn có chút cao hứng, lại có chút lo lắng, cao hứng đứa nhỏ này không khách khí với mình, lại cũng lo lắng chuyện này.
Dễ dàng tin tưởng người khác như vậy, sau này bị người ta lừa thì sao?
Nguyệt
Trong lòng nghĩ vậy, Giang Minh Viễn vẫn cầm lấy khối Rubik đùa nghịch, lần này tốc độ của anh chậm hơn rất nhiều, vừa xoay vừa giảng giải, trước khi nói chuyện liền lướt qua trong đầu một lần, đổi thành những câu Tinh Tinh có thể nghe hiểu.
Tinh Tinh nghe anh nói mấy lần, cảm thấy mình gần như đã hiểu.
Cậu lấy khối Rubik về một lần nữa, dựa theo phương pháp Giang Minh Viễn dạy xoay tròn khối Rubik, dần dần thật sự làm màu sắc ở mỗi mặt trở nên giống nhau.
Phục hồi một mặt cuối cùng về như cũ, Tinh Tinh nhảy lên, gấp không chờ nổi liền phải đi khoe với mẹ mình.
Giang Minh Viễn bị cậu vứt bỏ một lần, nhìn tiểu gia hỏa cũng không quay đầu lại, bất đắc dĩ mà cười. Anh đứng lên, sửa lại ống tay áo, đi ra khỏi cái quán nướng không lớn này.
Thời điểm Tinh Tinh tới đây động tác không nhỏ, Trình Hoan muốn không chú ý cũng không được.
Tiểu gia hỏa chạy đến bên cạnh cô, giơ đồ vật trên tay lên cho cô xem, biểu tình trên mặt giống y như đúc lúc phục hồi khối Rubik cấp hai thành như.
"Mẹ, mẹ nhìn này!"
"Tinh Tinh thật lợi hại." Trình Hoan khen một câu, dẫn tiểu gia hỏa đến bên cạnh, cầm khối Rubik cấp ba trong cậu nhìn: "Sao Tinh Tinh làm được thế?"
"Một chú nói cho con biết" Tinh Tinh nói, cậu xoay người chỉ chỗ ngồi của mình: "Chính là chú kia, ngày hôm qua chú ấy cũng tới."