Nhật Kí Nuôi Con Của Nữ Phụ Ác Độc - Chương 253
Cập nhật lúc: 2024-11-11 12:36:46
Lượt xem: 39
Anh có nói đừng nghĩ nhiều cũng chẳng có tác dụng, Trình Hoan căn bản không thể thả lỏng nổi, vừa căng thẳng lại kỳ vọng vào khả năng có bất ngờ gì đó.
Đáng tiếc thực tế chứng minh quả thực là cô nghĩ nhiều rồi, mãi đến khi ăn cơm xong ra khỏi cửa, cũng chẳng có chuyện đặc biệt gì xảy ra.
Trình Hoan có chút thất vọng, sau đó lại càng thêm nghi hoặc, cô thắt chặt dây an toàn, nhíu chặt mi tâm: "Anh bỏ nhiều tiền và công sức như vậy chỉ để ăn một bữa cơm thôi sao?"
"Đúng vậy." Giang Minh Viễn đưa tay ra ấm áp xoa đầu cô, khởi động xe lái đi.
Cỏ cây bên đường nhanh chóng bị bỏ lại đằng sau, Trình Hoan nhìn một lúc sau mới nhận ra đây không phải đường về nhà, cô quay đầu hỏi: "Không về nhà sao?"
Giang Minh Viễn nói không về: "Có mấy vé xem buổi hòa nhạc, dẫn em đi nghe thử."
Nguyệt
"Ồ." Trình Hoan gật đầu, lại cúi đầu nhìn quần áo trên người mình: "Em mặc thế này đi có được không?" Mặc dù chưa đi nghe bao giờ, nhưng nghe nói những nơi như vậy cần phải mặc lễ phục.
Trước mặt là đèn đỏ, Giang Minh Viễn dừng xe lại, quay đầu qua nhìn cô, sau đó gật đầu: "Anh thấy rất ổn."
Địa chỉ của buổi hòa nhạc là ở nhà hát lớn thành phố S, bên trong chỉ ngồi lác đác vài người, Giang Minh Viễn dẫn cô đi vào chỗ ngồi ở chính giữa, ánh đèn vụt tắt, tấm màn sân khấu trước mặt được kéo ra, tiếng khúc nhạc vang lên, những người khác trong cánh gà cũng bước ra.
m nhạc cổ điển thực sự là thứ có thể giúp ổn định cảm xúc, tâm hồn như hòa mình theo tiếng nhạc, trở nên phẳng lặng êm đềm. Một buổi hòa nhạc kéo dài hai tiếng đồng hồ, lúc kết thúc Trình Hoan lại thấy có chút không muốn rời đi.
Cô đi ra khỏi thính phòng, thở dài một hơi, quay đầu nhìn Giang Minh Viễn cười hỏi: "Tiếp theo phải đi đâu vậy?"
Cô chắc chắn anh có vấn đề gì đó.
Giang Minh Viễn ôm Tinh Tinh đã ngủ say, mỉm cười trả lời cô: "Bên bờ sông có một buổi biểu diễn ngoài trời, có muốn đi xem thử không?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nhat-ki-nuoi-con-cua-nu-phu-ac-doc/chuong-253.html.]
"Được thôi."
Thành phố S là một thành phố ven sông, nơi bờ sông cũng được coi là một điểm du lịch, cũng có chút nổi tiếng.
Trước khi đi, hai người về nhà cho Tinh Tinh ngủ trước, còn gọi trợ lý đến trông giúp, sau đó mới tay trong tay rời đi.
Nếu như nói buổi hòa nhạc là để nghe và thưởng thức, thì buổi biểu diễn ngoài trời ở bên bờ sông lại là một bữa tiệc thị giác, trên bờ sông không dài đặt rất nhiều bục, nghệ nhân đứng trên bục biểu diễn, khán giả đứng xung quanh.
Những tiết mục này không theo một phong cách nào cả, có thể bên trái là nhảy đường phố, bên phải lại là múa pháo hoa, thậm chí tiết mục nhào lộn rất ít thấy trong những năm gần đây cũng có.
Trình Hoan vốn nghĩ Giang Minh Viễn còn có tâm tư gì đó, nhưng bây giờ lại không chắc chắn như vậy nữa, ở đây đông người như vậy, muốn nói gì cũng không thể nghe thấy được.
Nhưng sao cũng được, để ý anh định làm gì để làm gì chứ? Trình Hoan nhìn màn nhảy đặc sắc khiến người ta kinh ngạc trước mắt, nghĩ, mặc kệ anh có mục đích gì khác, những tiết mục này đều rất đáng xem.
Buổi biểu diễn ngoài trời ven sông kéo dài rất lâu, mãi đến tối muộn mà vẫn chưa dừng lại, Trình Hoan rời khỏi chỗ bục nhảy tiết mục cổ điển đó, tiếp tục đi ra sau xem, cô cầm một xiên hồ lô, cắn một miếng sơn tra, rất chua. Đầu lông mày cô nhíu lại, khó khăn nuốt thứ trong miệng xuống, sau đó ngay lập tức ném thứ trong tay vào thùng rác, hỏi Giang Minh Viễn: "Mấy cái này là do anh làm phải không?"
Giang Minh Viễn gật đầu: "Hợp tác với bên chính phủ làm một dự án, tổng cộng có ba ngày, sau này mỗi năm đều có. Chuẩn bị tổ chức một lễ hội du lịch cố định."
"Anh còn làm cái này à?"
Giang Minh Viễn nhẹ chọc cô: "Sao lại không thể?"
"Em thấy, những thứ này dường như chẳng có lợi ích gì cho anh cả."