Nhật Kí Nuôi Con Của Nữ Phụ Ác Độc - Chương 205
Cập nhật lúc: 2024-11-11 12:20:01
Lượt xem: 93
"Không nhanh, anh đợi từ rất lâu rồi."
"Hả? Khi nào thì em chuyển lên?" Người nọ hỏi lại, sau đó tự trả lời: "Hay cứ năm sau chuyển đi. Sau khi chúng ta đi du lịch về, em chuyển đến ở cùng phòng với anh, có được không?"
"Cá nhân em không quá đồng ý sống chung trước khi cưới.
"Bây giờ cũng có thể đi kết hôn."
"Cục dân chính hết giờ làm việc rồi."
"Ngày mai đi cũng được." Người nọ lại cúi đầu, ngửi ngửi lên cổ cô như một chú chó nhỏ: "Có được không?"
"Giang Minh Viễn, sao anh lại như vậy chứ?" Vành tai Trình Hoan đỏ bừng, đẩy bàn tay ở trên eo ra, đứng lên quay lại lườm anh: "Trước đây anh không như vậy."
Nguyệt
"Em không thích à?"
Trình Hoan: "..."
Cô im lặng hồi lâu, cuối cùng vẫn không nói ra câu không thích đó, nhẫn nhịn một lúc sau đó lại liếc nhìn anh, quay đầu nói phải đi nấu cơm: "Dù sao kết hôn gì đó cũng phải từ từ, cũng phải có một thời kỳ khảo sát chứ, đúng không?"
"Được." Giang Minh Viễn đứng dậy đi theo: "Em muốn khảo sát thế nào cũng được, nhưng đừng lâu quá."
Trình Hoan mở tủ lạnh ra, thuận miệng hỏi: "Sao nào? Lâu quá thì anh bại lộ bản tính à?"
"Ừ." Người phía sau trả lời, dừng lại một lúc rồi nói: "Lâu quá thì anh sẽ không nhịn được."
Trình Hoan đang cầm hai quả cà chua trên tay, nghe anh nói vậy thì sửng sốt một lúc, sau khi hiểu ra thì không thể kìm được mà ném đồ về phía anh: "Anh nói cái gì vậy?"
Khoảng cách gần, vì vậy cô ném đến cũng không đau. Giang Minh Viễn nhận lấy một quả cà chua, đi đến đặt vào bồn rửa qua, rửa sạch xong thì hỏi: "Phải thái như thế nào?"
Trình Hoan không phản ứng kịp với sự thay đổi này của anh, sửng sốt một lúc rồi mới nói: "Thái hạt lựu là được rồi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nhat-ki-nuoi-con-cua-nu-phu-ac-doc/chuong-205.html.]
"Được." Cà chua được đặt lên thớt, ngón tay thon dài ấn lên trên, lưỡi d.a.o hạ xuống, cà chua tròn vo được
cắt thành hai nửa.
Trình Hoan đứng một bên nhìn động tác của anh, trong bếp lại khôi phục yên tĩnh.
Giang Minh Viễn không thạo việc xắt thức ăn, nhưng vẫn làm rất nghiêm túc. Xắt xong một quả, anh đem cà chua đã cắt xong trên thớt bỏ vào đĩa, tiếp tục xắt quả tiếp theo.
Trình Hoan đợi một lúc, sau khi xác định anh không còn chuyện gì khác liền mở tủ lạnh chuẩn bị lấy thứ khác ra. Cô tìm thấy nửa con gà đã được xử lý sạch sẽ trong tủ lạnh, vừa chạm vào túi thì nghe người sau lưng nói: "Tính cách của anh quá trầm lặng, không được người khác yêu thích, trước kia mẹ anh nói anh luôn khiến người khác không thể nhìn thấu, thích cái gì không thích cái gì đều không nói ra, cho nên khiến người ta không thân thiết được."
Động tác trên tay dừng lại, Trình Hoan xoay người nhìn thấy người đàn ông đã xắt xong quả cà chua cuối cùng, bỏ vào trong đĩa, tiếp tục nói: "Anh cảm thấy nếu như đã xác định quan hệ thì không thể giống như trước kia nữa, anh phải chủ động một chút đúng không?"
Anh quay lại, nở một nụ cười nhẹ với Trình Hoan: "Nếu như có chỗ nào em không thích thì cứ nói ra, anh sẽ chú ý.
"Không cần, thực ra em không có chỗ nào là không thích." Chỉ là thay đổi đột ngột khiến cô có chút không thích ứng, quen rồi thì sẽ tốt thôi.
Cô mím môi, ngước lên nhìn Giang Minh Viễn, sau đó từ từ quay lại, lấy nửa con gà từ trong tủ lạnh ra: "Tối nay ăn gà quay hạt dẻ được không?"
"Được."
"Vậy anh giúp em bóc hạt dẻ."
"Ừ."...
Nhịp sống không có nhiều khác biệt so với thường ngày, ăn cơm xong cả nhà ba người nghe tin tức thời sự, bàn bạc về hành trình ngày mai.
Tối nay Tinh Tinh mới biết mình phải về quê thăm ông nội, cậu rất tò mò với người thân mới của mình, liên tục hỏi rất nhiều vấn đề, ví dụ như ông nội bao nhiêu tuổi, cao bao nhiêu, trông như thế nào...
Giang Minh Viễn cũng rất biết cách nói chuyện về ba mình, anh bảo Tinh Tinh ngồi đợi, còn anh thì đi lên lầu lấy một bức ảnh.