Nhật Kí Nuôi Con Của Nữ Phụ Ác Độc - Chương 149
Cập nhật lúc: 2024-11-10 20:50:47
Lượt xem: 108
"Hoạt động thân thiết?" Giang Minh Viễn có chút không hiểu thứ này: "Là làm gì?"
"Là chơi trò chơi với nhau đó ba, cô giáo bảo ba và mẹ đều phải đến" Tinh Tinh ngồi trên ghế sofa gọi điện thoại, nói chuyện trò chơi trong hoạt động thân thiết với ba. Trông cậu rất hưng phấn, ngồi cũng không ngồi yên, cái m.ô.n.g nhỏ dịch đi dịch lại.
Giang Minh Viễn đặt điện thoại ở một bên, bật loa ngoài, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào tài liệu trước mặt. Sau vài ngày nghỉ ngơi, tài liệu cần anh phê duyệt đã chất thành một đống, có thể thấy được mấy ngày sau đều phải làm thêm giờ. Anh nhanh nhẹn ký tên mình lên một tài liệu, ngoài miệng vẫn trả lời con trai: "Lúc nào vậy con?"
"Thứ ba tuần sau ạ"
Vẫn còn một tuần nữa, tranh thủ thời gian làm xong việc, đến lúc đó có thể dành ra một ngày. Giang Minh Viễn suy nghĩ xong rồi đồng ý đề nghị của con.
Anh bạn nhỏ ở đầu dây bên kia vô cùng hưng phấn, dán chặt vào ống nghe nói ra một loạt những lời ngọt ngào, khiến người ta nghe đến tê dại. Đúng như dự đoán, không bao lâu sau, giọng nói ghét bỏ của người kia xuất hiện trong âm thanh ngọt ngào của cậu bé.
Giang Minh Viễn mỉm cười, nghe giọng nói của hai người đó dường như khiến sự mệt mỏi của anh giảm đi rất nhiều. Anh đẩy tài liệu trước mặt ra, tựa lưng vào ghế thả lỏng cơ thể, điện thoại được đổi vị trí sang đặt ở bên tai. Đợi Tinh Tinh nói xong, anh mới lên tiếng: "Mẹ đâu?"
"Mẹ đang nấu cơm, có cả tôm nữa. Sau khi được ra ngoài chơi, Tinh Tinh bắt đầu yêu mùi vị của tôm, gần như bữa nào cũng muốn ăn. Bản thân cậu được vừa lòng thỏa ý cũng không quên mất ba của mình: "Ba, ba ăn cái gì vậy?"
"Ba vẫn chưa ăn, cũng không biết nên ăn cái gì?" Anh bận bịu cả một ngày, gần như cả thời gian uống nước cũng không có. Trưa nay cũng chỉ ăn qua loa, bây giờ trong dạ dày đã đói đến gần như không còn cảm giác.
"Vậy ba cũng ăn tôm đi." Tinh Tinh luôn cảm thấy thứ mà mình thích ăn người khác cũng sẽ thích, vì vậy không chút do dự mà đề nghị.
"Được, ba cũng sẽ ăn tôm."
Nói chuyện điện thoại với con trai xong, gương mặt Giang Minh Viễn vẫn giữ một nụ cười nhẹ, anh nhấc điện thoại lên gọi điện thoại nội bộ: "Giúp tôi đặt một phần cơm tối, phải có tôm."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nhat-ki-nuoi-con-cua-nu-phu-ac-doc/chuong-149.html.]
Nguyệt
"Vâng" Lần đầu tiên nghe thấy ông chủ chọn món ăn, Tề Sơn yên lặng trong chốc lát, vì trách nhiệm của trợ lý, anh ấy lại hỏi thêm: "Anh còn cần gì khác không?"
"Những thứ còn lại tùy cậu."
Vẫn là ông chủ quen thuộc, Tề Sơn thở phào nhẹ nhõm, đang chuẩn bị đặt điện thoại xuống thì lại nghe người kia nói tiếp: "Ngày 9 để trống ra cho tôi, tôi có việc."
"Vâng, tôi biết rồi." Tề Sơn tiếp tục gật đầu. Ông chủ cuồng công việc lại chủ động cho mình nghỉ, anh ấy đã có thể dùng thái độ bình thường để đối mặt rồi.
Anh ấy không định hỏi nhiều, nhưng người ở đầu dây bên kia lại hỏi thêm một câu: "Cậu có biết tham gia hoạt động thân thiết phải chuẩn bị những gì không?"
Tề Sơn: "... Tôi không biết" Một kẻ độc thân như anh ấy thì biết được cái gì chứ?...
Ngày chín tháng một, thứ ba.
Lý Khang Nhất vừa đi đến công ti nói vài câu liền cảm thấy có chỗ nào đó không đúng, qua hai giờ đồng hồ mới phản ứng được, hình như hôm nay không nhìn thấy sếp.
Hắn có chút nghi ngờ: "Sếp đi ra ngoài à?"
"Hôm nay sếp không đi làm." Đồng nghiệp bên cạnh nói: "Hình như là có chuyện riêng"
Ông chủ thường ngày hận không thể coi công ti là nhà lại nghỉ phép. Đây tuyệt đối là một chuyện đáng để hóng hớt, các đồng nghiệp phân tán ra nhân lúc không có cấp trên dành cả ngày để suy đoán rốt cuộc sếp đã đi đâu, bọn họ bàn tán rất sôi nổi. Đương nhiên, trong những người này cũng có hai người ngoại lệ, một người là Tề Sơn, một người là Lý Khang Nhất.
Tề Sơn thân là người thân tín, đã biết được chân tướng sự việc. Còn Lý Khang Nhất thì trong lòng có chuyện, trải qua một tuần nằm vùng, cuối cùng hắn cũng đã đi theo Trình Hoan lần mò đến nhà trẻ của đứa trẻ đó, hắn đang nghĩ tối nay sẽ đi nghe ngóng điều gì, căn bản không đặt tâm tư vào công việc.