Nhật Kí Nuôi Con Của Nữ Phụ Ác Độc - Chương 119
Cập nhật lúc: 2024-11-10 20:24:39
Lượt xem: 131
"Không phải sợ, lần sau con làm ra chuyện xấu gì thì tự mình thu dọn chiến trường rắc rối là được." Trình Hoan tỏ vẻ không sao cả, chuyện ngày hôm nay để lại cho cậu một linh cảm, nếu có lần sau nữa thì vẫn phải làm như vậy.
Trải qua một trận giày vò, Trình Hoan lại nhìn thời gian thì đã bốn giờ bốn mươi rồi, vé máy bay của bọn họ là sáu giờ mười, thời gian còn lại cũng không dư dả gì. Trình Hoan chỉ lo dạy dỗ đứa trẻ nghịch ngợm, đến bây giờ tóc cũng chưa chải quần áo cũng chưa thay.
Cô có chút sốt ruột, quăng nhóc con đã được rửa ráy sạch sẽ cho ba nó, vội vàng nói một tiếng đợi tôi rồi phóng vào phòng, nhốt hai người kia ở ngoài cửa.
"Ba ơi." Tinh Tinh bị ném ở ngoài cửa nhìn sang ba nhóc.
Nguyệt
"Đi thôi con trai, chúng ta đi lên xe đợi mẹ." Ba con hai người liếc mắt nhìn nhau, Giang Minh Viễn một phát ôm cậu lên, nói với người bên trong cánh cửa một tiếng, mang theo con đi ra ngoài.
Đợi tới khi Trình Hoan thay quần áo xong, làm kiểu tóc xong thì đã hơn năm giờ một chút. Kiểu tóc lượn sóng to được buộc tùy tiện sau đầu, mặc một chiếc áo khoác ngắn màu đen cùng quần jean ống bó cạp cao, dưới chân đi đôi giày cao gót mười phân, môi đỏ mọng mắt quyến rũ, đẹp động lòng người. Màu son trước đó Trình Hoan muốn dùng là màu đất, cùng với cách trang điểm cũng khá nhẹ nhàng, bởi vì son môi chôn thây trong thùng rác rồi, cô không thể không đổi thành cây khác.
Thỏi son mới thiên về đỏ, khá phù hợp với kiểu trang điểm đậm, vì để phối hợp, Trình Hoan lại đánh thêm mắt, phấn mắt màu nâu đậm tán trên bầu mắt, đường kẻ mắt hơi cong, vẻ đẹp có chút sắc sảo. Chỉ là nửa tiếng không gặp, cô đã đổi phong cách xinh đẹp khác.
Giang Minh Viễn có chút thán phục, nhìn thoáng qua rồi chuyển sự chú ý sang chỗ khác: "Sao lại mặc ít như vậy?"
Cái áo jacket này của Trình Hoan ngắn không chịu được, chỉ tới trên rốn, áo lông bên trong cũng rất mỏng, gần như không có tác dụng giữ ấm, nhìn thôi đã khiến người ta cảm thấy lạnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nhat-ki-nuoi-con-cua-nu-phu-ac-doc/chuong-119.html.]
Đối với cách ăn mặc của mình, Trình Hoan có lý do đầy đủ: "Đảo San hô đỏ không phải là nhiệt đới à? Tôi đã tra dự báo thời tiết rồi, nhiệt độ cao nhất ở đó là ba mươi độ. Mặc nhiều như vậy xuống máy bay còn phải cởi ra, phiền phức bao nhiêu."
"Đến lúc đó cởi cũng tốt hơn là bây giờ lạnh." Giang Minh Viễn nhíu mày, cầm lên chiếc áo lông để bên cạnh, bảo cô khoác vào, Trình Hoan không chịu, anh vẫn cứ giơ cái áo này ra.
Cuối cùng rốt cuộc Trình Hoan chịu khuất phục trước sự kiên trì của anh, không tình không nghiện mặc chiếc áo lông đó lên. Áo lông là của Giang Minh Viễn, size lớn, Trình Hoan mặc vào cả tay cũng không lộ ra ngoài, cả người bự thành một quả cầu, giống y như chim cánh cụt.
Lần nào đối với bộ dạng này của cô, Giang Minh Viễn cũng có vẻ rất hài lòng: "Mặc vào trước, đợi lúc đến nơi rồi lại cởi, một bộ đồ cũng không chiếm bao nhiêu chỗ."
Trình Hoan tựa lưng vào ghế, uể oải ừ một tiếng, áo lông vũ này nhiều lông vô cùng, hiệu quả giữ ẩm cực cao, cô mặc lên không được bao lâu đã cảm thấy nóng muốn đổ mồ hôi, lại đứng dậy túm khóa kéo ra, muốn cởi đồ xuống.
Giang Minh Viễn thường xuyên chú ý đến bên này, lập tức cản lại: "Sao vậy?"
"Tôi nóng" Mặt Trình Hoan không biểu cảm.
"Điều hòa thấp xuống tí" Giang Minh Viễn phân phó cho tài xế, lại quay đầu nhìn sang cô: "Đợi tí nhiệt độ sẽ thấp xuống, áo đừng cởi, bị cảm lạnh thì làm sao?"
Trình Hoan: "..."