Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nhật Kí Nuôi Con Của Nữ Phụ Ác Độc - Chương 107

Cập nhật lúc: 2024-11-10 15:05:15
Lượt xem: 165

Mùa đông ít sandal, cũng chi có hai kiểu dáng, Trình Hoan chọn một đôi không đến nỗi xấu trong số hai đôi giày rất xấu, cầm dép lê về nhà, mở ra tủ giày, bỏ vào trong.

Trong tủ giày gần như đã đầy, đại đa số đều là giày của cô, Trình Hoan sửa sang lại một chút, dọn ra một ít không gian, đặt hai đôi dép lê mới mua ở tầng dưới cùng.

Phía dưới đều để dép lê, ba người sáu đôi, bên cạnh đôi sandal mới mua cho Giang Minh Viễn chính là giày của Tinh Tinh, hai đôi giày một lớn một nhỏ màu sắc giống nhau, kiểu dáng cũng tương tự, thoạt nhìn như là đồ cha con.

Trình Hoan nhìn lướt qua, động tác chuẩn bị đóng cửa dừng lại, đôi mắt ném sang bên kia.

Đó là giày của cô, cùng hai đôi bên cạnh màu sắc có chút khác nhau, nhân vật trên giày cũng không giống nhau.

Mấy đôi giày đều là Trình Hoan đi mua, ánh mắt một người trong khoảng thời gian ngắn cơ bản sẽ không có thay đổi nhiều. Cho nên ba đôi giày này kỳ thật là đồ gia đình, hoa văn trên giày là một nhà ba người, theo thứ tự là thỏ mẹ, thỏ cha và thỏ con.

Trình Hoan: "..."

Sớm biết như vậy lưu tâm nhiều chút!

Cô hơi hối hận, trời lạnh lại lười đi một chuyến, ngẫm lại còn chưa tính, một đôi giày mà thôi, hẳn là sẽ không nghĩ nhiều.

Lại nói có lẽ người nọ cũng sẽ không thường xuyên đeo. ...

Trình Hoan nghĩ không tồi, cơ hội Giang Minh Viễn đeo đôi giày này xác thật ít, toàn bộ tháng mười hai anh đều bận túi bụi, cuối tuần cũng chỉ có thể rút ra hai giờ lại đây, đừng nói là để anh có cơ hội thay quần áo, ngay cả thời gian ăn cơm cũng ít.

Cuối tuần này, người đàn ông mới vừa mở xong một cuộc họp, liền cơm trưa đều không ăn, đã kêu tài xế, đến nhà Trình Hoan.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nhat-ki-nuoi-con-cua-nu-phu-ac-doc/chuong-107.html.]

Nguyệt

Lúc anh tới là giữa trưa 12 giờ rưỡi, hai mẹ con mới vừa ăn xong cơm trưa, Tinh Tinh ngồi xổm trên sô pha chơi cửu liên hoàn*, Trình Hoan ngồi xếp bằng đang xem một chương trình giải trí, hai người ai cũng không quấy rầy ai, rất hài hòa.

(*) Cửu liên hoàn là một trò chơi thưởng gặp lưu truyền trong dân gian Trung Quốc

Chuông cửa vang lên, Trình Hoan đứng dậy đi mở cửa, đối với người tới không hiện chút nào kinh ngạc: "Sao bây giờ lại tới đây, giữa trưa ăn rồi sao?"

"Còn chưa." Tây trang của Giang Minh Viễn tựa hồ vĩnh viễn đều sẽ không rời khỏi người, khiến người nhìn liền mệt, anh nhìn người phụ nữ bên trong cánh cửa, đáy mắt lay động một tia gợn sóng: "Có thể cho tôi một bữa cơm không?"

Bởi vì mấy ngày liền bận rộn, người đàn ông thoạt nhìn gầy đi rất nhiều, đường cong trên mặt càng thêm sắc bén, cả người khí thế kinh người, cho dù nói bố thí, thoạt nhìn cũng giống như ra lệnh.

Lúc đầu Trình Hoan còn ngẫu nhiên bị khí thế trên người anh kinh sợ đến, hiện tại ở chung lâu rồi, cũng không cảm thấy có bao nhiêu dọa người.

Cô bĩu môi, tránh ra vị trí: "Vào đi."

Tinh Tinh đã sớm chú ý tới động tĩnh ngoài cửa, buông đồ chơi trong tay liền dắt ba cùng đi chơi, Trình Hoan hơi hụt hẫng chọc chọc cái trán Tinh Tinh, nói tiếng "Tiểu phản đồ", liền vào phòng bếp chuẩn bị cơm trưa cho người ta.

Đồ ăn trưa ăn không thừa, nhưng thật buổi tối chuẩn bị làm thịt bò đã hầm không sai biệt lắm.

Bữa sáng làm mì còn thừa một chút, Trình Hoan tìm ra, chan nước dùng vào chén mì, bên trong bỏ thêm hai cây rau xanh cùng nấm hương, lại xúc một muỗng thịt bò lên trên.

Sợi mì kéo rất nhỏ ngâm mình trong nước dùng màu vàng nhạt, nấm hương cùng rau xanh điểm xuyết trong đó, ở một bên chén, lấp đầy thịt bò, thịt bò cắt thành miếng mỏng, hầm ba tiếng trong nồi, đúng là lúc ngon miệng.

Một chén mì làm xong cũng chỉ tốn mười phút, Trình Hoan bưng chén đi ra ngoài, đặt lên trên bàn cơm, xoay người chuẩn bị gọi người ăn cơm, chỉ là vừa thấy, mới phát hiện Giang Minh Viễn đã nằm trên sô pha ngủ rồi.

 

Loading...