Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 86
Cập nhật lúc: 2024-09-25 19:26:32
Lượt xem: 21
Chương 86:
Bà biết rõ mình sẽ không thể trụ được nhiều năm đến như vậy.
Ngay lúc bà cảm thấy chán nản, bỗng có một người nào đó từ công đoàn đã đến.
Người đó đến đây để đặc biệt vận động và khuyến khích mọi người tiếp tục nỗ lực đóng góp nhiều hơn nữa cho ngành khai thác luyện thép.
Từ Mỹ Lệ nhân cơ hội chạy tới, dựa gần vào Mã Lan: “Mã Lan, thật trùng hợp, thím cũng ở đây à?”
Mã Lan nhìn bà ta: “Không phải tôi vẫn luôn ở đây sao?”
TBC
Từ Mỹ Lệ cảm thấy em dâu không biết điều chút nào cả, bà không thể nói tử tế hơn được sao? Bà ta đến đây cho cơ hội, còn không mau đến nhận lấy, Từ Mỹ Lệ ho khan một tiếng: “À không, suýt chút nữa tôi quên là thím làm ở đây. Đúng rồi, thím có quen với công việc ở đây chưa? Có cần giúp gì cứ nói với tôi, dù sao chúng ta cũng là người một nhà.”
Nghe những gì Từ Mỹ Lệ nói, Mã Lan cảm thấy mặt trời chắc đang mọc từ đằng tây rồi.
Từ Mỹ Lệ có thể nói ra những lời tử tế này sao.
----------
Mã Lan cảm thấy hôm nay Từ Mỹ Lệ có chút không bình thường nhưng nếu nói là có âm mưu quỷ kế gì thì cũng không hẳn, bởi vì bà ta vốn không có đầu óc tới vậy.
Nếu hỏi Mã Lan có ý kiến gì lớn với Từ Mỹ Lệ không thì thật sự không có, lúc bà ở nhà họ Mã đã thấy qua rất nhiều lần chị em dâu trong nhà mắng chửi, đáng đ.ấ.m lẫn nhau, hai người chị dâu bên nhà họ Tô so ra hòa thuận hơn rất nhiều.
Chị dâu hai Phùng San là kiểu người thanh cao, nhìn người khác bằng lỗ mũi.
Về phần chị dâu cả Từ Mỹ Lệ, Mã Lan cảm thấy đây là kiểu người thích gây chuyện.
Kiểu người không có việc gì làm thì sẽ gây chuyện cho xôm.
Mã Lan còn nghĩ rằng có lẽ do chị dâu Hai quá thanh cao, không chịu gây sự cho nên chị dâu cả Từ Mỹ Lệ mới cứ dán chặt mắt vào bà như vậy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-86.html.]
Cho nên bình thường Mã Lan cũng không muốn để ý tới bà ta.
Lúc này Từ Mỹ Lệ bỗng làm thân, bà cũng không muốn đáp lại: "Chị dâu, cảm ơn chị, nếu chị không có chuyện gì thì tôi đi làm việc trước đây."
Từ Mỹ Lệ thái độ ngay ra mặt: "Ai u, ý gì đây, khách khí với tôi như vậy, không phải thím cũng chỉ muốn tỏ vẻ chút thôi sao?"
Mã Lan nói: "Tỏ vẻ thế nào?"
Từ Mỹ Lệ trở mặt xem thường: "Chà chà, tôi nói nhé, đúng là cái gì cũng có nguyên nhân của nó mà, mấy người như thím nếu không thay đổi tính tình của mình trước thì có làm thêm mấy năm đi nữa cũng chỉ mãi là công nhân tạm thời mà thôi."
Mã Lan cười: "Hóa ra người trong xưởng đều thích nhiều chuyện, nếu tôi đây nói chuyện dễ nghe thì chị dâu liền có thể giúp tôi chuyển thành chính thức sao?"
Từ Mỹ Lệ: "... Khụ khụ, chuyện chuyển lên chính thức trong xưởng đều có lãnh đạo quyết định, có quy định, tôi cũng không thể làm chủ. Nhưng mà vợ chú Ba này, tôi nói thím nghe, người chị dâu này cũng làm trong công đoàn, ít nhiều gì cũng có chút bản lĩnh, thím có muốn nghe tôi truyền thụ cho chút kinh nghiệm không?"
"Không cần." Mã Lan xoay người bước đi.
Nếu Từ Mỹ Lệ có đầu óc mới thật sự là chuyện lạ.
Thấy bà thật sự đi, Từ Mỹ Lệ trừng to hai mắt nhìn, chỉ vào bóng lưng của Mã Lan: "Thím, thím..." Mất cả buổi mới không biết xấu hổ la lên.
Bà ta chủ động như vậy mà Mã Lan cũng không nể mặt, rất không để người con dâu cả nhà họ Tô này vào mắt.
Giữa trưa hết giờ làm, bà ta liền chạy tới phòng làm việc tìm chồng mình.
Tô Chí Cường ở trong xưởng đảm nhiệm chức trưởng ban hậu cần, bình thường công việc rất bận rộn nên buổi trưa hai vợ chồng đều không về nhà nấu cơm mà trực tiếp ăn ở căn tin.
Nhìn thấy Từ Mỹ Lệ bĩu môi, ông ta hỏi: "Lại có chuyện gì?"
"Đừng nói nữa, người vợ kia của chú Ba thật sự không hợp ở chung." Từ Mỹ Lệ ồn ào tố cáo hành động của Mã Lan một lúc lâu. "Tôi đã không ngại xấu hổ xuống nước mà thím ấy còn tỏ thái độ như vậy, nếu không phải thím ấy có đứa con thông minh, tôi cũng không thèm quan tâm tới đâu."