Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 586
Cập nhật lúc: 2024-10-07 21:11:36
Lượt xem: 9
Giang Bác liên tiếp ra ngoài mấy ngày khiến hai vợ chồng Mã Lan và Sở Sở hơi nhớ anh, còn tưởng là nghiên cứu xảy ra vấn đề gì nên cũng không tiện hỏi thăm, chỉ có thể sốt ruột.
May mà Giang Bác đi ra ngoài mấy ngày đã trở về.
Trừ hơi gầy ra không có gì không ổn, thoạt nhìn tinh thần còn phấn chấn hơn mấy ngày trước.
Mã Lan hỏi: “Con đi làm gì đấy?”
Giang Bác liếc qua Tống Sở: “Con làm chút đồ ạ.”
"Lần sau có chuyện gì nhớ nói với chúng ta trước một tiếng, con đột nhiên chạy ra ngoài, Sở Sở rất lo lắng."
Tống Sở nói: “Thật ra cũng không lo nhiều lắm, con tin tưởng anh Tiểu Bác chắc chắn sẽ không có chuyện gì."
Giang Bác siết chặt lòng bàn tay.
Bởi vì vui vẻ, Mã Lan còn cố ý nấu chè.
Gia đình ăn xong, Giang Bác lại chui vào phòng.
Tô Chí Phong lau bàn, ngước mắt nhìn con trai mình: “Thằng nhỏ này làm gì vậy nhỉ, cứ thần thần bí bí.”
Mã Lan thu thập bát đũa: “Có thể là vì công việc, mấy cái đó phải bảo mật, đương nhiên thần bí."
Tống Sở nói: “Cha mẹ đi nghỉ đi, để con rửa chén.”
“Dăm ba cái chén không cần tới con rửa đâu.” Mã Lan buồn cười đẩy cô: “Mau đi học bài đi, gần đây con phải tra tư liệu mà, đi mau lên.”
Tô Chí Phong nói: “Đúng rồi, đừng giành với cha cơ hội biểu hiện trước mặt mẹ con.”
Mã Lan cười chỉ trán chồng: “Dẹp đi nhé.”
Tống Sở bị hai vợ chồng ân ái làm rùng mình trốn về phòng.
Mới vào phòng cô bỗng nghe thấy tiếng Giang Bác ở cửa kêu mình, Tống Sở nhìn ra ngoài nhưng không thấy anh đâu, ngược lại thấy một con búp bê đứng trước cửa, hơi giống người máy mà anh Tiểu Bác từng làm cho cô.
Tống Sở vui vẻ cầm lên, búp bê lại kêu một tiếng Sở Sở, là giọng của Giang Bác.
"Thì ra là em kêu chị hả, anh Tiểu Bác đâu?”
TBC
Búp bê đương nhiên không có công năng trả lời cô, nó phát ra âm thanh: “Sở Sở, anh có một câu hỏi nghiêm túc muốn hỏi em.”
Tống Sở xem búp bê từ đằng trước ra đằng sau, phát hiện con búp bê này rất đơn sơ, kém xa những người máy mà anh Tiểu Bác đã từng làm cho cô.
“Sở Sở, chúng ta quen nhau đi?”
Tống Sở đang nghiên cứu, búp bê đột nhiên phát ra câu này làm cô hết hồn tuột tay, ném nó lên giường.
Búp bê nằm trên giường nói tiếp: “Sở Sở, anh cảm thấy chúng ta rất thích hợp trở thành chiến hữu cách mạng, cống hiến sự nghiệp xây dựng đất nước, được không?”
Tống Sở: "..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-586.html.]
Con này chắc không phải anh Tiểu Bác làm đâu, lừa dối.
Sao anh Tiểu Bác lại muốn hẹn hò với cô chứ.
Anh có biết ý nghĩa của hai chữ quen nhau không?
“Cho em ba phút đồng hồ suy xét."
Tống Sở nói: “Suy xét cái gì?"
Cô ôm búp bê chạy tới chỗ Giang Bác.
Giang Bác đang ngồi bên cửa sổ, nghiêm túc nhìn bầu trời, Tống Sở đi ngang qua cửa sổ liền thấy anh.
Hai người cách một cái cửa sổ, Tống Sở giơ búp bê lên hỏi: “Anh Tiểu Bác, có phải đây là anh làm không?”
Giang Bác gật đầu.
"... Âm thanh cũng là anh thu lại?”
“Ừm."
"Không phải, cái đó... nói gì mà quen nhau..."
Mặt Giang Bác nghiêm túc nói: “Là anh nói.”
“. . .!!!”
Tống Sở ngạc nhiên tròn xoe mắt, tiếp đó cẩn thận nhìn chằm chằm Giang Bác: “Anh Tiểu Bác có ổn không vậy?”
Giang Bác nói: “Anh rất khỏe, vô cùng nghiêm túc."
Tống Sở: "... anh biết quen nhau có nghĩa là gì không?”
Giang Bác ấn remote, búp bê phát ra âm thanh:
“Kết thành quan hệ trai gái”
Còn chưa nói xong Tống Sở đã hoảng hốt ôm búp bê chạy vào phòng của Giang Bác.
Búp bê vẫn đang phổ cập khoa học: “Nam giới tròn hai mươi tuổi, nữ giới tròn mười tám tuổi là có thể lĩnh hôn thú..."
Tống Sở trợn mắt há hốc mồm nhìn Giang Bác, nhìn vẻ mặt anh nghiêm túc, cô hít thở dồn dập.
Cô có thể cùng anh Tiểu Bác quen nhau?
Càng nghĩ càng thấy kỳ, cô chưa từng nghĩ chuyện này.
Giang Bác lại ấn remote, búp bê mở miệng nói: “Đồng ý hãy nói 1, không đồng ý xin hãy đọc số Pi, đọc sai và trầm mặc biểu thị đồng ý."
Tống Sở: "... anh... anh Tiểu Bác, cái đó... có phải anh lầm cái gì không?”
Giang Bác hỏi: “Lầm cái gì?"