Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 544
Cập nhật lúc: 2024-10-07 06:47:03
Lượt xem: 12
Nếu Giang Bác đã nói vậy thì sở trưởng Thái cũng không do dự nữa, lập tức thành lập một đoàn đội chuyên môn nghiên cứu về may mặc ngay trong viện nghiên cứu.
Giang Bác chỉ đạo những đoàn đội này thông qua máy vi tính.
Trừ đoàn đội may mặc, Giang Bác còn lập thêm vài đoàn đội tài liệu, nghĩ rằng dù sao cũng phải làm tài liệu, sẵn nghiên cứu nhiều hơn chút.
Trình độ khoa học kỹ thuật thời này chưa đạt tới biến không thành có, nên những sợi vải dệt cần được tinh luyện từ trong thứ khác.
Giang Bác rất dễ dàng làm ra tài liệu sợi hóa học, anh cung cấp phương hướng nghiên cứu đúng đắn, nên đoàn đội nghiên cứu và phát triển rất nhanh đã tìm ra nguồn tài nguyên - dầu lửa.
Nhưng thiếu công cụ tinh luyện.
Giang Bác: "..."
Sở trưởng Thái nói: “Lúc trước có nghe nói nước ngoài đang nghiên cứu thiết bị này, không biết có thật không. Nhưng đối phương không tiết lộ kỹ thuật với chúng ta, bàn về vấn đề nhập khẩu e rằng sẽ chậm trễ một lúc.”
TBC
Đây cũng là điểm bất đắc dĩ, quốc gia phát triển chỉ dựa vào chính mình thật sự quá khó khăn.
"Không cần nhập khẩu." Giang Bác nói.
Thiết bị tinh luyện thôi, không có gì khó.
“Chúng ta tự làm.”
Thiết bị tinh luyện thật sự không khó, nhưng số liệu làm ra nó thì hiện tại quốc gia chưa có, phải tự nghiên cứu.
Sau khi biết sản lượng dầu lửa, Giang Bác tính nhẩm trong đầu, với sản lượng cỡ này thì mỗi năm làm ra sợi hoá học rất hữu hạn.
"..."
Sở trưởng Thái cười gượng: “Tôi nói rồi, công nghiệp nhẹ không thể thiếu công nghiệp nặng, công nghiệp nặng vẫn rất trọng yếu."
Nghiên cứu tạp nham như vậy, đến cuối cùng Giang Bác thành người bận rộn nhất nhà họ Tô.
Anh thậm chí còn không đi học cả hai khoa.
Bởi vì hạng mục quá nhiều, trừ thời gian nghiên cứu ra còn phải chừa thời gian chế tác thành phẩm, tài liệu may mặc kéo dài tới nửa năm vẫn chưa làm ra.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-544.html.]
Ngược lại ngành dầu lửa rất náo nhiệt.
Không chỉ bên công nghiệp náo nhiệt, thủ đô cũng không bình tĩnh.
Tháng sáu, nhiều đồng chí đều bị miễn chức, ngay cả thủ trưởng Lôi cũng bị thôi việc. May mà trừ bị đuổi ra không có chuyện tồi tệ nào phát sinh.
Mã Lan thấy thế hoàn toàn an tâm.
Bởi vì thủ trưởng bị Lôi miễn chức nên bà Lôi đến tận nhà chào từ biệt cả nhà Mã Lan.
Mặc dù dọn ra Khu tập thể Quân đội, nhưng lúc bình thường Mã Lan vẫn sẽ gọi điện thoại liên hệ với bà Lôi, tình cảm vẫn rất tốt.
Thủ trưởng Lôi cũng đi theo, vẻ mặt ủ rũ có vẻ như rất mất mặt.
Thủ trưởng Lôi lần này bị miễn chức cũng do tính tình khó chịu của ông ấy.
Bản thân thủ trưởng Lôi vẫn luôn ủng hộ ý tưởng của lãnh đạo lớn, nhưng thấy chiến hữu già trong bộ đội bởi vì phát biểu quan điểm bất đồng mà bị xử phạt, ông ấy mới nổi tính bướng đi lý luận với bên trên, cảm thấy như vậy không được, tại sao lại cấm không cho người ta nói.
Đám chiến hữu già đều cùng ông ấy bò ra từ đống người chết, ngày xưa vì bảo vệ quốc gia cũng đã hy sinh rất nhiều. Có ai không yêu nước? Không thể bởi vì nói một câu mà phủ định công tích trước đó của họ, đúng không?
Thủ trưởng Lôi cảm thấy mình cãi theo lý, cứng đầu xông lên trên.
Kết quả là ông ấy cũng bị bên trên miễn chức.
Sau khi bị miễn chức thì không thể ở lại Khu tập thể Quân đội nữa, phải về quê trồng trọt.
Nghe nguyên nhân thủ trưởng Lôi bị miễn chức, Mã Lan không biết nên nói gì.
Tuy thủ trưởng Lôi làm việc không lý trí, nhưng cũng là vì tình đồng bào, vào lúc thế này hiếm ai có gan đứng ra lên tiếng như vậy.
Mã Lan an ủi bọn họ: “Ông Lôi lên tiếng vì chính nghĩa, không có gì phải xấu hổ.”
Tô Chí Phong nói: “Nghĩa bạc vân thiên."
Mã Lan nói: “Nhưng tôi vẫn phải nói một câu, ngài quá kích động, nên suy xét nhiều cho người trong nhà.”
Thủ trưởng Lôi liếc qua bà Lôi, im lặng khẽ thở dài: “Tôi biết hậu quả của chuyện này tối đa là miễn chức, cuộc sống sẽ khó khăn một chút, nhưng chúng ta không thể chỉ nhìn mà không nói, đúng không?