Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 54
Cập nhật lúc: 2024-09-23 20:49:11
Lượt xem: 22
Chương 54:
Bà nội Tô cũng không quá khách sáo, dù sao đồ ăn cũng đưa tới cũng đều là cho bọn trẻ, không phải là người ngoài gì cả.
Lúc ăn cơm, Tô Chí Phong nói qua về việc đi làm hộ khẩu.
Kể từ bây giờ, cả Tống Sở và Giang Bác sẽ đều có hộ khẩu: “Cục Công an trên huyện nói, chỉ cần sau này Mã Lan nhà mình chuyển hộ khẩu về đây thì hai đứa nhỏ cũng có thể chuyển đến đây.”
Bà nội Tô thở dài: “Nào có dễ dàng như thế.”
Mỗi người có vị trí riêng của mình, tuy quan hệ của hiệu trưởng Tô đều trong ngành giáo dục, nhưng hiệu trưởng Tô là người coi trọng danh tiếng, cho nên con dâu không được dính dáng tới chuyện này. Họ không có mối quan hệ nào trong ngành của con dâu, những người con trai khác mặc dù làm rất tốt trong ngành đấy nhưng họ không được phép ra mặt vì công việc của em dâu, đến lúc bị lộ sẽ làm họ bị liên lụy, về sau sẽ có nhiều kẻ thù lợi dụng việc này để bắt chẹt rồi dựng chuyện.
Tống Sở nói: “Bà nội yên tâm, cháu và anh Tiểu Bác sẽ làm việc chăm chỉ, sau này chúng cháu sẽ kiếm tiền nuôi gia đình, để bà có cuộc sống tốt.”
Bà nội Tô mỉm cười, mặc dù biết không có hy vọng nhưng dù sao như vậy cũng làm cho bà cụ cảm thấy yên tâm phần nào.
Tống Sở nghiêng đầu nói: “Cho dù bà chưa tin cháu nhưng bà nhất định phải tin tưởng anh Tiểu Bác nhà mình, anh ấy rất giỏi, đúng không anh?”
Giang Bác đang lặng lẽ ăn nên chỉ ậm ừ khi nghe thấy điều này.
Mã Lan đã hạ quyết tâm đi đến hầm mỏ, nghe vậy, trong lòng bà cảm thấy có chút an ủi: “Tạm thời mẹ chưa trông cậy vào các con, chỉ mong các con học hành chăm chỉ. Chờ một thời gian nữa khai giảng, mẹ sẽ cho các con đi học.”
Tống Sở nghiêm túc gật đầu.
Lần này về quê, cô thấy cuộc sống của ai cũng khó khăn. Nó có vẻ càng khó khăn hơn khi có tuổi, vì vậy cô phải làm việc chăm chỉ để kiếm cái ăn, cô không thể để mọi người chịu đói, bởi vì hiện tại ngay cả anh trai Tiểu Bác của mình cũng chưa thể trông cậy vào nên cô chỉ có thể dựa vào chính mình.
Sau bữa tối, hiệu trưởng Tô nói về chuyện học hành của Giang Bác: “Để Tiểu Bác học với cha xem nó có thể tiếp thu thế nào trước ngày khai giảng, dù sao thì khi đi học căn bản đều không phải vấn đề về trí nhớ mà cần có những năng khiếu khác nữa.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-54.html.]
TBC
Tô Chí Phong cũng hiểu ý của hiệu trưởng Tô, một số thiên tài có trí nhớ đặc biệt tốt và trí nhớ chụp ảnh nhưng họ lại có khả năng tiếp thu kém nên điều đó cũng không để làm gì.
Điều quan trọng nhất với một thiên tài là khả năng tư duy, có thể hiểu được những điều mà người bình thường không thể hiểu được.
“Còn Sở Sở… Chí Phong, con xem trường học còn chưa khai giảng, con ở trường mình cũng không quá bận công việc nên con dành ít thời gian cho Sở Sở học bù đi. Cha nghĩ Sở Sở của chúng ta cũng rất thông minh, có lẽ nó cũng là một thiên tài nhỏ.”
Tống Sở nghe vậy khiêm tốn nói: “Thực ra con cũng chỉ thông minh một chút thôi.”
Giang Bác nói: “Con muốn ở cùng Sở Sở.”
Tống Sở: “…”
Hiệu trưởng Tô lập tức nói: “Khả năng của cháu với Sở Sở khác nhau, cháu phải học chương trình học khác.”
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Giang Bác kiên trì nói: “Cháu sẽ tự học còn ông nội sẽ dạy Sở Sở.”
Hiệu trưởng Tô vẫn luôn muốn thể hiện năng lực của mình: “…” Cảm giác như mình bị ghét bỏ.
Mã Lan vội vàng cười nói: “Cha xem, có thể là trước đây hai đứa quen ở với nhau rồi, ở đây chúng chưa quen nên cũng không muốn bị chia tách, để hai đứa ở cùng với nhau một thời gian thì thế nào ạ?”
Tô Chí Phong cũng gật đầu: “Đúng vậy, cha, thực ra công việc của con ở trường cũng rất bận. Ở trường có kỳ học hè, rất nhiều trẻ em tới học cho nên con cũng khá bận.”
Bà nội Tô trực tiếp quyết định: “Để Sở Sở ở lại đây, mẹ cũng không nỡ chia tay cục cưng nhỏ của chúng ta.”
Tống Sở lập tức ngồi xuống ghế, ôm lấy cánh tay bà nội Tô.