Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 532
Cập nhật lúc: 2024-10-07 06:43:41
Lượt xem: 7
Dù sao Giang Bác hiện tại còn nhỏ, không thể bắt anh làm việc quá độ.
Giang Bác phát hiện những hạng mục cần làm thật nhiều.
Anh ngẫm nghĩ nói: “Thành lập internet trước đã, sau khi xong internet thì có thể thông qua máy vi tính tiến hành chỉ đạo."
“Hạng mục đó chúng tôi chưa có tiến triển gì lớn.”
Sở trưởng Thái có chút hổ thẹn, lúc trước chuyên gia Tô đề xuất kiến thiết internet thì bọn họ chỉ là từ đó làm ra thông tin vô tuyến, nhưng đến cuối cùng vẫn dựa vào thành quả thông tin vô tuyến mà chuyên gia Tô làm ra.
Về sau bọn họ cũng ý thức được tầm quan trọng của internet, tăng thêm sức người sức của, nhưng đối với thứ mới mẻ này, dù có sách mà chuyên gia Tô cung cấp thì bọn họ cũng khó mà làm ra ngay được.
Giang Bác biết ngay là kết quả sẽ như này, anh cũng hiểu không thể trách nhân viên nghiên cứu khoa học thời này, dù sao cũng cách biệt trình độ khoa học kỹ thuật nhiều năm.
“Để tôi.”
Thế là Giang Bác đi vào viện nghiên cứu, nhận hạng mục thứ nhất là nghiên cứu thiết bị internet.
TBC
Bởi vì quyết định mỗi ngày đều đến viện nghiên cứu, Giang Bác không định mang công việc về nhà làm. Hệ thống công nghiệp to như vậy, không thể dựa vào một mình anh, còn cần bồi dưỡng người khác.
Giang Bác định ở trong phòng thí nghiệm làm từng bước, hướng dẫn một số người phụ tá.
Miễn cho một hạng mục làm mấy năm, lỡ dở việc.
Hơn nữa buổi tối anh còn phải học bù, không có thời gian làm việc.
Nghe sắp xếp của Giang Bác, sở trưởng Thái suýt chút mừng muốn khóc, lập tức chuẩn bị nghiêm khắc sàng lọc nhân viên.
Kỹ thuật không giỏi, loại; giác ngộ tư tưởng không cao, loại; năng lực học tập không mạnh; loại luôn.
Chuyện Giang Bác làm nghiên cứu và phát triển trong viện nghiên cứu cũng được báo cáo cho lãnh đạo lớn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-532.html.]
Dạo này tâm trạng của lãnh đạo lớn khá tệ, trong khi các hạng công việc của quốc gia chính thức phát triển không ngừng thì có một số người đứng ra đòi cải cách, thảo luận tính chất quốc gia.
Gần đây vì chuyện này mà tranh luận không ngớt, khiến lãnh đạo lớn nhức đầu.
Ông lo nhất là làm lớn chuyện sẽ có trục trặc gì, với hình thế trước mắt, ông không muốn đất nước xảy ra chuyện.
Nghe bên viện nghiên cứu báo cáo tình huống, tâm trạng đó của lãnh đạo lớn càng thêm kiên định.
Tuyệt đối không thể để xảy ra sai lầm.
Bất kỳ kẻ nào phá hoại, cũng đều sẽ là kẻ thù của nhân dân.
Bởi vì cần cố gắng nhanh chóng khiến máy vi tính kết nối được mạng, thực hiện công việc phụ đạo nghiên cứu khoa học qua mạng, mỗi ngày Giang Bác đều rút ra hơn một nửa thời gian ở trong phòng thí nghiệm dẫn dắt đoàn đội.
Trong khoảng thời gian này, Tống Sở vẫn luôn học trên lớp.
Ban đầu còn có người hỏi, đợi qua mấy ngày, mọi người quen rồi nên không còn ai hỏi nữa. Dù sao Giang Bác cũng đặc biệt nhất trong lớp, người duy nhất không cần lên lớp cũng có thể lấy hai bằng, bận rộn không thấy bóng người cũng là bình thường, ngay cả giáo viên cũng đều không hỏi.
Giang Bác không ở lớp, Tống Sở cũng không nhàn rỗi, luôn dẫn dắt câu lạc bộ văn học của mình tranh thủ mỗi tuần nhận bản thảo, cô còn tự viết một số truyện ngắn rèn luyện hành văn.
Từ khi lên đại học Tống Sở tạm thời không định xuất bản sách nữa.
Thật ra, Tống Sở nhớ lại sách mình đã viết cảm giác có chút hơi tệ, nếu đổi lại là cô của hiện tại viết nhất định có thể viết càng tốt hơn.
Cho nên vì không để lãng phí đề tài, Tống Sở quyết định dùng truyện ngắn rèn luyện cách hành văn trước. Cô đã có ý tưởng cho cuốn sách kế tiếp, bây giờ rèn luyện rồi thu thập tư liệu đến lúc đó chỉ cần trực tiếp động bút.
Nhưng Tống Sở phát hiện văn chương gần đây thu được hơi mẫn cảm, dường như đang phê phán cái gì đó.
Tống Sở cảm thấy như vậy không tốt, bọn họ còn là học sinh, khi chưa hiểu gì thì đừng lý luận suông.
Tống Sở đánh tiếng với bạn học trong câu lạc bộ văn học, về sau cố gắng đừng viết nội dung về mặt này.