Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 524

Cập nhật lúc: 2024-10-06 22:02:29
Lượt xem: 12

Mã Lan cười nói: “Xem ra đi đại học Bắc Kinh tốt thật, đều là học sinh có IQ cao, thông minh có tài hoa, con trai kết bạn cũng dễ hơn.”

Giang Bác gật đầu.

Phải công nhận là đầu óc của học sinh xung quanh anh không tệ, là nhóm ưu tú nhất trong các bạn học mấy năm qua của anh.

Ngày mười một lễ quốc khánh, lại là sinh nhật của hai đứa trẻ.

Lần này tổ chức sinh nhật ở bên ngoài, bởi vì đám bạn học biết sinh nhật của hai người nên tổ chức tiệc sinh nhật ở trong trường, cùng nhau chúc mừng sinh nhật.

Tống Sở không cho bọn họ mua quà, vì thế bọn họ viết thiệp chúc mừng, viết thơ ca cho Tống Sở, Giang Bác.

Nghiêm Chúc và Tôn Á làm ầm ĩ nhất, hai người cùng hát bài đoàn kết là sức mạnh.

Tống Sở đứng cạnh Giang Bác, vẻ mặt hạnh phúc nói: “Anh Tiểu Bác, lần sinh nhật này thật vui, anh có vui không?”

Giang Bác gật đầu.

Tống Sở bưng nước đường đỏ để nguội lên uống một hớp, đang suy nghĩ nên cảm tạ mọi người như thế nào chợt phát hiện mình hơi là lạ.

Giang Bác luôn quan sát Tống Sở, thấy cô thay đổi sắc mặt thì khẩn trương hỏi:

“Em làm sao vậy? Khó chịu hả?”

“Anh Tiểu Bác, em hơi đau bụng, đi vệ sinh một chút.”

Tống Sở ôm bụng chạy mất.

Giang Bác muốn đi theo, nhưng anh không thể vào nhà vệ sinh nữ, đành tìm Tôn Á.

Tôn Á đang đọc diễn cảm bài thơ Nghiêm Chúc viết, nghe lời này liền trả lại bản thảo cho Nghiêm Chúc, chạy đi toilet, vừa đi vừa nói: “Tưởng chuyện lớn gì, đi nhà vệ sinh mà cậu cũng khẩn trương như vậy, làm anh trai đến mức này thì tớ phục rồi.”

Giang Bác: ". . ."

Tôn Á chạy đến toilet thì nghe tiếng khóc của Tống Sở, cô ấy giật thót tim, đừng nói là xảy ra chuyện gì thật rồi. Tôn Á nhanh chóng chạy vào, thấy Tống Sở sợ hãi đứng dựa vào tường.

Tôn Á khẩn trương hỏi:

“Sao vậy Sở Sở? Khó chịu chỗ nào hả? Tớ đưa đi phòng y tế nhé.”

“Tớ tớ chảy máu.” Tống Sở dựa vào hành lang: “Trong bụng chảy m.á.u ra.”

Bụng chảy m.á.u thì lớn chuyện rồi, Tôn Á vội hỏi: “Chỗ nào?”

Tống Sở nức nở nói:

“Trong trong quần.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-524.html.]

Tôn Á: “. . .Cậu. . . tới cái kia rồi.”

“Cái nào?”

“Thì cái đó của con gái ấy, mẹ cậu chưa nói với cậu sao?”

" " Tống Sở lắc đầu: “Nghiêm trọng không?”

“Gì mà nghiêm trọng, không có, nhưng về sau cậu thành thiếu nữ rồi, phải giữ khoảng cách với con trai. Mẹ của tớ nói khi con gái có tức là trong bụng đổ m.á.u thì sẽ có em bé, chúng ta tuyệt đối đừng nắm tay với con trai.”

Tống Sở kinh ngạc hỏi: “Mỗi con gái đều sẽ đổ m.á.u sao?"

“Thì đó, đều phải đổ máu.”

Tống Sở nhớ lúc cấp 3 trong nhà vệ sinh nữ thấy có người thay khăn giấy dính máu, khi cô hỏi thì học sinh kia nói là bị trĩ sang.

Tống Sở cảm thấy kỳ lạ, sao trước kia cô không chảy?

Có Tôn Á giúp đỡ, cuối cùng Tống Sở đi ra nhà vệ sinh, nhưng vẫn cảm thấy toàn thân khó chịu, rất không thích ứng.

Giang Bác thấy Tống Sở dường như đã khóc, lại gần hỏi.

Tống Sở cảm thấy mất tự nhiên, sợ bị Giang Bác phát hiện ra: “Không có việc gì, anh Tiểu Bác, em ổn.”

Tôn Á nói: “Đúng rồi, cậu là đồng chí nam, đừng hỏi chuyện của con gái.”

Giang Bác mím chặt môi, cảm thấy Sở Sở có bí mật với người khác mà mình lại không biết.

Bởi vì biết Tống Sở đang không khỏe, Tôn Á giải tán cả đám quay về phòng tự học, để cô có thể về nhà chúc mừng với người thân.

Các học sinh nữ đều hiểu chuyện đó, an ủi Tống Sở đừng sợ, đây là bình thường, mọi người đều trải qua.

Tống Sở đỏ mặt gật đầu.

Giang Bác thì luôn nhìn chằm chằm chỗ Tống Sở.

Nghiêm Chúc hỏi: “Nhìn gì vậy? Con gái đều có bí mật riêng, đồng chí nam chúng ta đừng thám thính riêng tư của bạn học nữ, xấu xa lắm.”

Giang Bác:

TBC

Khi lên xe, Giang Bác luôn nhìn chằm chằm Tống Sở, nhìn cô và các cô gái thì thầm với nhau là anh biết họ có bí mật.

Giang Bác ngồi trên xe chờ Tống Sở thổ lộ bí mật với mình, nhưng cô chỉ nhắm mắt dựa vào lưng ghế.

Giang Bác hỏi: “Có gì muốn nói với anh không?”

Tống Sở mở mắt ra, gãi đầu: “Nói cái gì?"

Loading...