Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 513
Cập nhật lúc: 2024-10-06 21:57:57
Lượt xem: 9
Giang Bác lắc đầu, nói: “Tôi sẽ mang tư liệu kỹ thuật đến.”
Nói rồi anh vung ống tay áo rời đi.
Thời gian nghỉ hè, anh em Tống Sở luôn ở nhà làm việc.
Suy xét đến chuyện sở trưởng Thái nói bởi vì thiếu nhân tài nên hiệu suất mới thấp, Giang Bác cũng lo lắng thiếu nhân tài kỹ thuật internet, đến lúc đó tiến độ lại chậm. Cho nên trước khi anh biên soạn tư liệu kỹ thuật internet thì viết trước một phần kiến thức cơ bản về tri thức internet.
Tống Sở ở bên cạnh gõ chữ cho phần hai sách mới của mình, thường ngước đầu nhìn Giang Bác, cân nhắc có nên thêm nam chính vào sách không. Nhà xuất bản nói không thể viết có người yêu, nhưng không sao, đợi tới cuối sách viết một đoạn tình cảm cách mạng hữu nghị rồi kết hôn, quả thực hoàn mỹ.
Tống Sở dào dạt hứng thú thương lượng với Giang Bác: “Anh Tiểu Bác, em lấy anh làm hình mẫu sáng tạo ra một nam chính gả cho một trong bốn nữ chính được không?”
Giang Bác ngước đầu nhìn cô, xụ mặt từ chối: “Không được!"
Tống Sở: “. . .”
TBC
Cuối tháng bảy, thành tích thi đại học đã có.
Vì nhóm Tống Sở ở thủ đô, cộng thêm Giang Bác, nên bên trên đặc biệt chăm sóc, không cần chờ thư thông báo gửi hai người đã được cho biết mình được chọn.
Tống Sở được khoa văn học của đại học Bắc Kinh chọn.
Giang Bác cũng vào đại học Bắc Kinh, nhưng không phải khoa văn học mà là khoa toán học.
Ai kêu ngay lúc đó Tống Sở lo lắng bọn họ không thể học chung trường, nên hai người đồng ý để trường học điều chỉnh cho.
Vì thế bên đại học Bắc Kinh vui vẻ chọn giùm họ.
Giang Bác nghe thấy tin tức này thì sắc mặt đặc biệt khó coi.
Đối với vấn đề này, Tiểu Vương hỏi thăm tin tức cũng câm nín:
“Ngài được tròn điểm thi môn toán, nghe nói giáo viên chấm bài thi chuyên môn còn xin thêm điểm cho ngài, đây là tình huống chưa từng gặp trong kỳ thi tuyển sinh đại học. Ngược lại văn viết trong môn ngữ văn không được lưu loát, bởi vậy dù điểm của ngài cao nhất cả nước nhưng khoa văn học cũng không ai thèm giành.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-513.html.]
Hơn nữa, Giang Bác bị viện trưởng viện khoa học số học yêu tài cướp đi ai dám tranh chứ.
Giang Bác nghe nói là viết không lưu loát, lại bị người khoa khác cướp đi thì mặt đen thui.
Tiểu Vương cũng cảm thấy đồng chí Tô Giang Bác đây là lần đầu tiên nếm mùi bị người 'ghét bỏ'.
Lúc lãnh đạo lớn biết chuyện này còn nói ban chiêu sinh của đại học Bắc Kinh rất biết cách chọn nhân tài.
Tiểu Vương thấy Giang Bác sắc mặt càng lúc càng khó coi, nói ngay: “Lãnh đạo cấp trên đã trao đổi với học viện, nói là phải tôn trọng lựa chọn của ngài. Viện trưởng già của đại học Bắc Kinh nghe vậy khóc trong văn phòng không thôi, khóc như lũ lụt, nói là hạt giống toán học tốt như vậy, nhà toán học vĩ đại tương lai sắp bị làm lỡ, ông có lỗi với các vị tiền bối của giới toán học.”
Giang Bác: ". . ."
Tống Sở lo lắng hỏi:
“Vậy làm sao bây giờ? Viện trưởng không nỡ buông anh Tiểu Bác, nhưng anh Tiểu Bác không muốn vào đó học, có thể sẽ không cho chúng tôi đi học hay không?”
“Đương nhiên không phải, về sau mọi người tổng hợp lại tình huống, để ngài treo tên ở hai học viện, muốn đi bên nào học đều được, đến lúc đó chỉ cần tham gia thi là có thể lấy song học vị."
Tống Sở lộ vẻ mặt sùng bái: “Song học vị! Vậy là anh Tiểu Bác dùng cùng một thời gian lấy hai bằng tốt nghiệp rồi, quá giỏi!”
Giang Bác hơi mím môi, tiếp đó nói: “Cũng được."
Hai vợ chồng Mã Lan đi học về, nghe tin con trai con gái đều thi đậu đại học Bắc Kinh thì rất mừng.
Mã Lan mừng muốn khóc, xúc động nói: “Hai đứa đã hoàn thành ước mơ của mẹ rồi.”
Ước mơ hai đời của bà là BGI và đại học Bắc Kinh.
Đời trước là không có năng lực, đời này là không có cơ hội.
Hiện tại con mình thi đậu, Mã Lan cảm giác như ước mơ của mình được thực hiện.
Tống Sở ôm bà: “Mẹ cũng có thể thi tiếp mà, chờ sau này thi làm sinh viên cao học của đại học Bắc Kinh.”