Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 508
Cập nhật lúc: 2024-10-06 21:51:48
Lượt xem: 9
Một ít cán bộ của hội liên hiệp phụ nữ còn cố ý mua sách, cầm đi đọc cho các xã viên của mỗi đại đội nghe. Các xã viên bình thường nghe văn kiện từ tai này lọt qua tai kia, nhưng nghe đọc truyện thì rất tích cực, bưng bát cơm chạy đi sân phơi lúa xếp hàng yên lặng nghe kể chuyện.
Phải công nhận, nhiều xã viên tìm thấy cảm giác quen thuộc trong câu chuyện.
Hàng xóm cười gia đình người ta không đẻ được con trai coi như đứt dòng giống hơi bị giống mình.
“. . .”
Trong khi sách bán hết nhanh, Tống Sở và Giang Bác rốt cuộc cũng gia nhập kỳ thi tuyển sinh đại học lần đầu tiên trong cả hai thế giới mình đã sống.
Mã Lan và Tô Chí Phong còn cố ý xin phép nghỉ học, muốn đi cùng thí sinh. Buổi tối hai vợ chồng cố ý chỉ kinh nghiệm thi đại học cho hai đứa nhỏ, tuy con mình thông minh, nhưng biết bao nhiêu đứa trẻ thông minh mà lúc thi đại học lại phát huy thất thường đấy thôi.
Tống Sở bị hai vợ chồng nghiêm túc làm căng thẳng thần kinh, đinh ninh thi lên đại học siêu khó, sẽ phải trèo non lội suối, thậm chí còn suy xét nếu thi rớt sẽ làm gì tiếp theo.
Sau khi cô vào trường thi, cầm bài thi mới phát hiện có khác gì với lúc thi bình thường đâu?
Tống Sở cũng không biết có phải mình thấy ảo giác hay không mà sao bài thi này đơn giản còn hơn lúc thi thử?
Đề mục này quá cơ bản.
Tống Sở và Giang Bác chung một trường thi, chẳng qua hai người cách khá xa.
Giang Bác ngồi ở hàng cuối cùng, anh có chút lo lắng cho Tống Sở, thường liếc nhìn cô.
Vì thế, giáo viên giám thị nghiêm túc đứng trước bàn của anh.
Giang Bác ngẩng đầu cùng giám thị ánh mắt giao nhau, tiếp đó cúi đầu viết chữ. Giống như không cần suy nghĩ, anh trực tiếp viết ra đáp án, tốc độ viết siêu nhanh, nét chữ ngay ngắn đẹp mắt. Sau khi viết xong, Giang Bác lật úp bài thi, tiếp tục xem Tống Sở.
Giáo viên giám thị: “. . .”
Kỳ thi tuyển sinh đại học kết thúc sau hai ngày, tất cả thí sinh giống như bồ câu được thả tự do chạy như điên ra khỏi phòng.
Đám người xúm lại so đáp án, đặc biệt là học sinh trong lớp của nhóm Tống Sở, biết Giang Bác và Tống Sở thành tích tốt nên khi hai người đi tới cửa đã bị bao vây.
“Sở Sở, đề phân tích cuối cùng cậu ghi cái gì?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-508.html.]
Tống Sở nói:
“So đáp án không hay lắm đâu, sẽ ảnh hưởng tâm trạng, dù sao thi xong rồi thì cứ kệ nó đi.”
"Không không không, mình so cho vui thôi, sẽ không ảnh hưởng tâm trạng, chỉ là tò mò đáp án.”
Tống Sở nhớ lại, sau đó nói sơ đáp án.
“Thôi tàn đời, chúng ta làm không giống nhau."
TBC
Mấy cô gái sắc mặt nhiều màu.
Bên cạnh lại có cậu trai hỏi Giang Bác đề tài học, anh thuận miệng nói ra đáp án tiêu chuẩn.
Một đám học sinh ôm đầu khóc rống.
Tống Sở cùng Giang Bác: ". . ."
Sao hứa là sẽ không bị ảnh hưởng tâm trạng mà?
Kỳ thi tuyển sinh đại học kết thúc, Tống Sở mới quan tâm tình huống sách của mình, sau đó biết sách phát hành rất tốt, siêu được hoan nghênh. Cô còn nhận được nhiều thư gửi bên nhà xuất bản.
Vốn nên sớm đưa cho Tống Sở, nhưng biết cô bận thi đại học nên không đưa tới.
Tống Sở nằm sấp trên giường xem thư độc giả gửi cho mình.
Lúc viết sách Tống Sở dùng tên thật làm bút danh, các người đọc đều thân thiết gọi cô là ngài Tống.
Đa số thư giục cô viết phần hai, một số người đọc nữ nói về lý tưởng của mình sau khi đọc sách.
Bọn họ nói đọc sách của Tống Sở xong rất hâm mộ bốn chị em trong sách, dù thất lạc nhưng bốn chị em có cha mẹ không ngừng tìm kiếm mình, cũng có bản lĩnh học từ nhỏ.
Còn bọn họ sống trong gia đình trọng nam khinh nữ, không có quyền lợi nhận giáo dục ngang hàng như các anh em trai của mình, lại làm nhiều việc hơn.
Bọn họ đang suy nghĩ rốt cuộc đồng chí nữ có chỗ nào kém hơn đồng chí nam? Tại sao cùng là làm nhiều việc nhưng nhận được đãi ngộ lại sai lệch quá nhiều.