Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 496
Cập nhật lúc: 2024-10-05 08:41:07
Lượt xem: 15
"Ông lão trong nhà sợ sau này lỡ Kim Hoàn làm nên chuyện sẽ thật sự sẽ mặc kệ bọn họ, mấy đứa khác nhà họ cũng chỉ là thuận tiện nên mới cho đi học luôn thôi. Cũng may Tiểu Bác với Sở Sở tiền đồ xán lạn, là tấm gương sáng nổi tiếng khắp huyện ta, ai ai cũng biết lợi ích của việc học hành. Lần này ông lão còn nói, ai thi đậu cấp ba sẽ cho đi học tiếp đến đại học, thi không được thì về nhà trồng trọt, tuỳ khả năng của mỗi người. ”
Mã Cúc Hoa nói xong, lại bất bình: "Cái này không phải đang ám chỉ chị sao? Ai cũng muốn ngồi không hưởng danh lợi.”
Mã Lan lại nói: "Nhưng lần này chị cũng không hẳn là phí công, ít nhất cũng khiến cho Kim Hoàn biết rằng bản thân chị đã dụng tâm như nào, để sau này con cái biết mà báo đáp.”
"Đúng vậy, mấy người họ cũng không còn nhìn chằm chằm chị nữa, nhưng lần này đã thực sự nghiêm túc rồi. Tiểu Bảo cũng không còn lang thang đi chơi bên ngoài nữa, sợ rằng sẽ thật sự trở thành đứa cháu đầu mốc trong miệng bà mình.”
Mã Cúc Hoa nói về bọn trẻ xong, vẻ mặt lại trở nên hạnh phúc.
Mã Lan biết, chị hai của bà là người rất kỳ vọng vào mấy đứa trẻ nhà mình, bà ấy luôn hy vọng mấy đứa trẻ có thể sống một cuộc sống mà bà ấy chưa từng được sống.
Mã Lan thực sự hy vọng rằng sự hối tiếc này sẽ càng ngày càng ít đi.
Tất cả mọi người đều có thể đi học và sống cuộc sống mà họ muốn.
Vào ngày thứ tư ở trong huyện, bọn họ trở về thủ đô.
Dù sao đi qua đi lại cũng mất mấy ngày, ở lại thêm vài ngày nữa thì lâu quá, Tô Chí Phong cùng bọn nhỏ thì có thời gian, nhưng Mã Lan còn phải đi làm.
Còn chưa thi đậu đại học mà đã sơ suất trong công việc như vậy, thật không phải phép.
Mấy người nhà Hiệu trưởng Tô cũng rất luyến tiếc.
TBC
Đặc biệt là đám cháu nhỏ, mấy ngày nay đã quen chơi đùa rồi, chưa được bao lâu lại phải tách ra.
Tống Sở mời bọn họ: "Hay là mùa đông này mọi người tới thủ đô chơi đi? Hay mùa hè cũng được, em sẽ đưa mọi người đi ăn vịt quay, ngon lắm đó.”
Có mấy đứa trẻ lặng lẽ nuốt nước bọt, sau đó nhanh chóng gật đầu.
Mã Lan và Tô Chí Phong cũng muốn mời cha mẹ đến thủ đô chơi, hoặc là ở lại luôn cũng được.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-496.html.]
Bà cụ Tô quả thật cũng muốn đi, nhưng bà cụ không có thời gian, hiệu trưởng Tô lần thứ hai có một sự nghiệp nở hoa, làm việc ở xưởng cơ khí trong huyện vô cùng tốt, mọi người đều trẻ ra rất nhiều làm sao nỡ buông bỏ sự nghiệp của mình.
Hiệu trưởng Tô hăng hái nói: "Chỉ cần quốc gia cần tôi, tôi có thể cống hiến đến giây phút cuối cùng. Thằng ba à, sau này bằng tuổi cha rồi con sẽ hiểu được thôi. Nhưng cũng có thể con không có nhiều kinh nghiệm như cha đâu, dù sao thì, không phải ai cũng có thể có sự nghiệp thứ hai.”
Tô Chí Phong: " ...” Cha của ông đúng là không biết xấu hổ mà.
Từ Mỹ Lệ tạm biệt em dâu, sau đó vụng trộm nhét cho Mã Lan một quyển sách: "Nghe nói Tiểu Bác nhà chúng ta có thể đánh dấu những điểm mấu chốt, thím bảo thằng bé giúp tôi với, quyển sách này là tôi mới nhờ người mua được, bằng không đã sớm đưa mọi người rồi.”
Mã Lan: "... Lúc này...”
Từ Mỹ Lệ nâng giọng nói: "Không gấp, không gấp đâu, đánh dấu xong gửi về cho tôi cũng được.”
Mã Lan: “..…”
Sau đó, bà ta đắc ý nhìn Phùng San đang nói chuyện với mấy người Tống Sở: “Tôi chắc chắn sẽ thi đậu sớm hơn thím hai.”
......
Lần trở về này còn mang nhiều hành lý hơn lúc đi.
Đều là mấy loại đặc sản do bạn bè thân thiết ở quê nhà tặng, đến cả gà con cũng mang theo, nói là gà này nấu cháo rất ngon.
Cũng may là có xe, còn có mấy người Chu Đại Sơn hỗ trợ, bằng không thật sự là không mang đi nổi.
Dọc đường đi, Tống Sở yên lặng quan sát mọi người bên cạnh
Đặc biệt là những người có con trai và con gái.
Sau đó phát hiện, đa số mọi người đều quan tâm con trai hơn.
Trước kia không cẩn thận quan sát, nên không thấy gì lạ.