Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 489
Cập nhật lúc: 2024-10-05 08:39:30
Lượt xem: 9
Cùng nhau chơi đùa một lúc, Tống Sở vẫn không cảm thấy vui vẻ
Giang Bác vuốt tóc cô: "Sao lại không vui rồi?"
Tống Sở liền kể hết chuyện của Kim Hoàn và Ngân Hoàn cho anh nghe.
Anh lớn Mã Nga Đản cất giọng nói: "Chuyện này có gì to tát đâu chứ, ở đại đội chúng ta không phải cũng như vậy sao, con gái đều phải đi làm từ rất sớm, cũng chỉ có mẹ các em có tiền đồ nên được bà cho đi học, chứ những nhà khác gần như không có ai cho con gái họ đi học cả.”
Mã Đại Nha cũng nói: "Đúng vậy, nói đâu xa, nhà cái ông Mã què ở đầu làng ấy, mấy năm trước đói kém, ông ta còn mang con gái mình đi vứt, nếu không phải đại đội trưởng bảo ông ta bế con gái mình về, có khi đứa trẻ đó đã c.h.ế.t cóng rồi.”
Tống Sở kinh hãi: "Tại sao lại mang đi ném?”
Đại Nha nói: "Nuôi không nổi, nhà họ chỉ muốn để dành tiền nuôi con trai thôi.”
Nhị Nha cũng nói: "Đúng vậy, trong đại đội chúng ta cũng có rất nhiều người làm như vậy, con gái dù sao cũng là bát nước đổ đi, nuôi lớn rồi cũng sẽ đi theo chồng. ”
Tống Sở: “.....”
Mấy lời này của đám nhỏ bỗng khiến trái tim của Tống Sở trở nên lạnh lẽo.
Cô chưa từng biết đến những chuyện này, trong mắt cô, người ở đại đội Mã Gia đều vô cùng hiền lành chất phát, không ngờ lại có người dám làm ra mấy chuyện như vứt con như vậy.
Nhưng mấu chốt chính là giọng điệu của Đại Nha và Nhị Nha, bọn họ có lẽ đã quá quen với việc này.
Mã Nga Đản nói: "Anh nói cái này em đừng buồn nhé, đi học hay không thực sự không có quan trọng, dù sao con gái lớn lên cũng đều phải đi lấy chồng."
Mã Áp Đản cũng tiếp lời: "Thật vậy, bà dì Ba nhà chúng ta cũng luôn nói, tuy rằng mẹ em thực sự có tiền đồ, nhưng suy cho cùng cũng đã không còn là người của nhà họ Mã chúng ta nữa rồi. Cho dù có xinh đẹp thành công đến mấy, giờ đây cũng đã là người của nhà họ Tô.”
Mã Kê Đản lại nói: "Mẹ em cũng nói, may mà em là một đứa con trai, bằng không cũng trở thành người thừa. ”
Tam quan của Tống Sở lập tức vỡ vụn.
Mã Áp Đản thần thần bí bí lại gần cô nói: "Em kể cho chị vụ này, vô cùng đáng sợ luôn. ”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-489.html.]
TBC
Trái tim của Tống Sở lỡ mất một nhịp, nhanh chóng hỏi: "Chuyện gì vậy?”
Giang Bác nhíu mày: "Không được kể." Anh sợ rằng nghe xong tới đêm cô sẽ gặp ác mộng mất.
Mã Áp Đản ngoái nhìn Giang Bác.
Tống Sở lại nói: "Anh Tiểu Bác, chúng ta nghe một chút đi, nếu anh không dám nghe, em sẽ giúp anh bịt lỗ tai lại.”
Giang Bác: "....."
Mã Nga Đản đẩy Mã Áp Đản sang một bên: "Đừng có làm lố như vậy, cũng không có gì đáng sợ lắm, bọn anh đã từng nghe loáng thoáng được rằng, tương truyền có một gia đình nọ sinh được rất nhiều con gái. Nhưng đến cuối cùng thì chỉ còn hai người con sống, em biết vì sao không? ”
Tống Sở căng thẳng: "Vì sao?”
"Bọn họ đã ném tất cả chúng vào thùng nước tiểu."
Tống Sở sợ đến trợn tròn mắt.
Mã Áp Đản nói tiếp: "Bà lão nhà đấy đặc biệt không thích con gái, vừa sinh được con gái liền nhấn c.h.ế.t đuối. Sau đó con dâu bà lão cũng phát điên, nửa đêm phóng hỏa thiêu rụi toàn bộ gia đình, từ đó về sau vẫn thường có người nghe thấy tiếng khóc trong đại đội.”
Mã Kê Đản ngắt lời: "Đây không phải là cái chuyện bà nội* kể ngày xưa sao, mẹ cũng nói là để hù chúng ta thôi.”
(Mã Lan là con gái bà cụ Mã nên nhân vật chính kêu bà ngoại, còn đám nhóc là con Đại Trụ, Tiểu Trụ - con trai bà cụ Mã nên kêu bà nội.)
Mã Nga Đản lại đáp: "Anh nghe có người nói chuyện này là thật mà.”
Sắc mặt Tống Sở tái nhợt vì sợ hãi, trán cũng bắt đầu đổ mồ hôi. Ánh mắt nhìn về xa xăm, sau đó lập tức òa lên khóc.
Cô kéo lấy cánh tay của Giang Bác: "Anh Tiểu Bác..."
Giang Bác bất lực vỗ vỗ bả vai cô: "Không sao đâu.”
“Sao có thể không sao chứ? Bà lão kia thật sự điên rồi.”