Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 486
Cập nhật lúc: 2024-10-05 08:38:13
Lượt xem: 8
Lúc trước, khi rời đi mọi thứ đều đã được thu dọn gọn gàng, nhưng vẫn chưa được che đậy hết, cho nên vẫn phải mất đến nửa ngày mới có thể dọn dẹp xong tất cả.
Tống Sở cầm chìa khóa mở cửa nhà bên cạnh, trong sân trống rỗng, không còn gì nữa.
Căn nhà này cô không thể lấy được, dù sao cũng phải giữ lại cho ông bà lão Lâm sau này trở về còn ở.
Cô để lại một lá thư trong ngôi nhà, thông báo với ông bà lão Lâm rằng cô đã trở lại, còn cảm ơn họ vì món quà nhưng nó quá giá trị nên cô không thể nhận được, cô hy vọng sau này họ sẽ có cơ hội trở về ngôi nhà này.
Buổi chiều hôm đó, gia đình họ cùng nhau đi dạo quanh huyện.
Huyện Bình An hiện tại thật sự đã thay đổi rất nhiều, công xưởng thép đã mở rộng quy mô gấp đôi, trường học cũng đã được cải tạo.
Dù sao bây giờ cấp trên cũng càng ngày càng coi trọng việc học tập, các đồng chí cấp dưới đương nhiên lại càng phải coi trọng, không chỉ thế, cuộc sống ở huyện Bình An cũng không còn giống trước nữa. Ngày trước, người dân nơi đây ai cũng xanh xao vàng vọt, bây giờ tuy họ vẫn gầy, nhưng nhìn tổng thể vẫn khá khỏe mạnh.
Hiển nhiên là cuộc sống đã tốt hơn một chút.
Tô Bảo Cương giống như tiểu đại nhân nói: "Ông nội nói, đây đều là công lao của em Ba. Sau khi em Ba tạo ra phân bón hóa học, hai năm nay lương thực trong huyện càng ngày càng nhiều, mọi người đều có cơm ăn, cuộc sống an nhàn, hạnh phúc. ”
Tống Sở cao hứng nói: "Đây chính là tri thức thay đổi thế giới, anh Tiểu Bác đã đem đến cho mọi người một cuộc sống hạnh phúc.”
Giang Bác mím môi nhìn xung quanh, có lẽ là bị Tống Sở ảnh hưởng, tâm tình của anh cũng trở nên rất tốt.
Sau khoảng thời gian dài nửa ngày dọn nhà, cả nhà lại túi lớn túi nhỏ đi về phía đại đội Mã Gia.
Bọn họ được nghỉ phép không nhiều lắm, mỗi lần đi đi về về đều phải mất đến sáu bảy ngày, kỳ thực không thể ở lại huyện Bình An quá hai ngày.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-486.html.]
Trước đây, ngoại trừ Tết họ sẽ không về đại đội, nhưng lần này nhất định phải đi.
Hơn nữa còn không quên mang theo một chút đồ.
Cũng may hiện giờ trong nhà có Tiểu Bác, gia đình không còn thiếu thốn như trước. Hơn nữa, vật tư ở thủ đô cũng vô cùng phong phú, Mã Lan quyết định mang theo một ít đồ ăn vặt và lương thực qua, nhưng bà không mua thịt, chỉ chuẩn bị vài tờ phiếu thịt. Hiện tại thời tiết khá nóng, thịt để trong nhà không giữ được lâu nên đưa phiếu vẫn tốt hơn.
Hiện tại đang là khoảng thời gian đại đội Mã Gia vô cùng bận rộn. Trước đó Mã Lan chỉ gọi điện báo rằng sẽ trở về, nhưng ngày giờ cụ thể thì không nhắc tới, thành ra ông cụ Mã cũng không chuẩn bị gì, chỉ thầm hỏi trong lòng không biết giờ này bọn họ đã về chưa.
Vì vậy, cho đến khi chiếc xe Jeep tiến vào đại đội, người nhà ông cụ Mã vẫn chưa ý thức được việc Mã Lan đã trở về.
Phải đến khi vị đội trưởng già của bọn họ đập đập lúa rồi nói lớn: "Mã Lan trở về rồi!”, bọn họ mới biết rằng Mã Lan đã trở lại.
Lý Tứ Hỷ trực tiếp nhảy ra khỏi cánh đồng, chân trần chạy về phía chiếc xe.
TBC
Những người khác trong nhà họ Mã cũng giống như vậy.
Họ cũng muốn bình tĩnh, nhưng không thể. Con gái/ chị gái/ dì Ba/ chị dâu nhà họ trở về rồi, đấy chính là người đã gặp mặt được các lãnh đạo cấp cao, hơn nữa còn đi tham quan Vạn Lý Trường Thành với lãnh đạo lớn đó.
Làm sao mà bọn họ có thể bình tĩnh được.
Không chỉ người nhà ông cụ Mã, những người khác cũng chạy đến sân để góp vui
Vì thế mà toàn bộ sân của nhà họ Mã chẳng mấy chốc đã trở nên chật ních người.
Cả nhà Mã Lan: ".....”
Mấy người họ cứ anh một câu tôi một câu, hết hỏi về cuộc sống ở thủ đô lại hỏi sao lần này sao lại đi về bằng xe lớn, xe ở đâu ra?