Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 483
Cập nhật lúc: 2024-10-05 08:37:24
Lượt xem: 7
Ngoài ra, không có người ngoài nào trong toa tàu của họ, ngoại trừ những người cảnh vệ.
Vì vậy, gia đình bốn người đã trải qua cuộc hành trình một cách rất suôn sẻ.
(Từ lúc này mình sẽ dần sửa ngôi3 và xưng hô của các nhân vật nhiều hơn nhé mọi người, vì đám nhỏ cũng dần lớn rồi)
Họ vừa bước xuống xe, cô nhỏ Tô Văn Lệ đã vui vẻ chạy tới.
"Sở Sở, cô Út rất nhớ con nha."
Tô Văn Lệ thậm chí không nhìn anh trai mình, đã trực tiếp ôm lấy Tống Sở.
Sau đó, bà ấy liền nhận ra Tống Sở đã phát triển rất nhiều trong hơn một năm qua, điều đó còn thể hiện ở phần thân trên của cô.
Cô bé đậu đỏ giờ đây đã trở thành cô gái trưởng thành.
Lại nhìn cháu trai. "Tiểu Bác của chúng ta đúng là một thanh niên đẹp trai, giống như người bước ra từ trong sách vậy. Anh trai, anh đúng là rất biết cách nuôi trẻ con nha."
Chồng của bà ấy, Hứa Nguyên Kiều, nói: "Đừng ghen tị nữa, nhanh đưa anh trai và những người khác về nghỉ ngơi thôi."
"Đúng vậy, đi ăn cơm đã còn về nghỉ ngơi, tốt nhất là ở lại tỉnh thành nghỉ ngơi một ngày hả trở về huyện."
Trong bữa ăn, Tô Văn Lệ đã hỏi về kỳ thi tuyển sinh liên thông của Tô Chí Phong, sau khi biết Tô Chí Phong đã vượt qua kỳ thi tuyển sinh, bà ấy cũng rất vui vẻ.
Tô Chí Phong nói: "Anh không là gì đâu, chị dâu của em mới là người có sự kiên trì, bà ấy cũng đã tham gia kỳ thi tuyển sinh đại học năm nay."
Tô Văn Lệ ngạc nhiên nhìn Mã Lan.
Nói thật, trước đây bà ấy rất coi thường các chị dâu, cho rằng họ rất thô tục, không biết gì về văn học nghệ thuật, trình độ văn hóa không cao.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-483.html.]
Sau này, cho dù thái độ với chị dâu thứ ba có thay đổi thì cũng là vì hai đứa bé.
Nhưng bây giờ, khi biết Mã Lan thi đại học, tâm tình của Tô Văn Lệ đã hoàn toàn thay đổi, bà ấy chân thành nói: “Chị dâu, chị là phụ nữ của thời đại mới, trước đây là em hẹp hòi.”
Mã Lan không ngờ lại nhận được lời như vậy từ em chồng, so với dáng vẻ ngày xưa em chồng nhìn ai cũng khinh thường đúng là khác rất xa.
Quả nhiên vẫn phải tự mình đứng lên, nếu không, cho dù có gả cho người giỏi đến đâu cũng khó nhận được sự tôn trọng.
Bất kể có vượt qua kỳ thi hay không, Mã Lan cũng cảm thấy rất may mắn khi tham gia kỳ thi tuyển sinh đại học.
Tô Văn Lệ cũng quan tâm hỏi về bản thảo tiếp theo của Tống Sở.
Tống Sở nói: "Bài tập ở lớp nhiều quá nên cháu vẫn chưa có thời gian để viết, cháu muốn viết về các nhà khoa học, nhưng cháu nhận ra một số người rất kín tiếng nên không thể viết, chỉ có thể dời lại sau. Hiện tại, cháu định viết về những chủ đề khác trước nhưng chưa có ý tưởng đặc biệt nào để viết."
Tô Văn Lệ cười và nói: "Viết sách cần có một nguồn cảm hứng, cháu chỉ có thể viết hay khi cháu thực sự muốn viết. Đừng lo lắng, vẫn còn nhiều thời gian để tìm hiểu."
Tống Sở rất đồng ý, hiện tại cô vẫn đang viết sách rất tùy hứng.
Cô cảm thấy mình nên viết về một cái gì đó hữu ích hơn.
Ban đầu, kế hoạch của Tô Văn Lệ là mời gia đình bốn người đến thủ phủ của tỉnh nghỉ ngơi một ngày, nhưng Tô Chí Phong không đồng ý vì lo lắng cha mẹ ngóng trông, Tống Sở và những người khác cũng thực sự muốn về nhà. Vì vậy, sau khi ăn xong, để lại quà cho Tô Văn Lệ và những người phía nhà chồng bà ấy, cả gia đình liền lên xe trở về huyện.
Họ đi xe jeep trở về.
TBC
Chiếc xe này là do Tiểu Vũ và những cảnh vệ sắp xếp, bây giờ Giang Bác cũng là người có thân phận, tuy phải giữ bí mật nhưng vẫn phải đối đãi đúng mực. Trời nắng nóng thế này để anh chen chúc trên xe buýt, sẽ rất khó để bảo vệ anh.
Chiếc xe không gặp trục trặc gì trên đường đi, còn được chạy rất vững chắc và nhanh.
Mã Lan không tiếc lời khen chiếc xe này thật tốt.
Tiểu Vũ vừa lái xe vừa nói: "Động cơ của chiếc xe này do chính nước chúng ta sản xuất, nhờ đồng chí Tô Giang Bác thiết kế mà bây giờ tất cả ô tô trên cả nước ta mới đều được sử dụng động cơ tốt như thế này, hơn nữa chi phí sản xuất cũng rất thấp, còn dễ sử dụng."