Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 464

Cập nhật lúc: 2024-10-05 08:30:16
Lượt xem: 2

Mã Lan xoa trán, quả thực không thể tin cái ý nghĩ này được.

Không quan tâm như thế nào, vịt quay vẫn phải ăn.

Sau khi hai người tan làm liền đi về hướng cửa tiệm.

Quả nhiên ba cái bàn nhỏ trong sân đã chật người ngồi, cả nhà ông chủ tiệm vịt quay bận vô cùng, vịt được cung cấp đều ăn hết rồi.

Tiệm vịt quay này mỗi ngày chỉ được cung cấp mười con vịt quay, không có cách nào, hiện tại vật tư ở các nơi trên cả nước đều khan hiếm, một tiệm kinh doanh tư nhân có thể cung cấp nhiều như vậy là rất tốt rồi.

Hơn nữa hiện tại vẫn là giai đoạn thực nghiệm, cung cấp quá nhiều, sải bước quá lớn, ngộ nhỡ làm thành kinh tế tư bản thì sao bây giờ?

Mã Lan còn lo không ăn được, kết quả chủ tiệm lại nhận ra bọn họ.

“Đồng chí Mai Lâm.”

Bà Lôi cười nói: "Ông Cao, tiệm này của ông hiện tại hợp pháp rồi, chúc mừng nhé.”

“Chúc mừng gì chứ, đều dựa vào mọi người.”

Bà Lôi hiếu kỳ nói: "Sao lại nói vậy?”

“Đồng chí quản lý Cục nói, tiệm này của tôi có thể mở lại, là bởi vì có đồng chí nhắc tới ở trước mặt lãnh đạo lớn. Lãnh đạo lớn mới biết được khó khăn của chúng tôi, liền nghĩ ra cách như này. Nói thật ra, trước kia bị người quen tố cáo, tôi mất hết ý chí, nhưng chuyện này làm lòng tôi sáng tỏ lên, người tốt vẫn còn rất nhiều, lãnh đạo lớn đúng là lãnh đạo tốt.”

Bà Lôi kinh ngạc nói: "Ai có thể có bản lĩnh lớn như vậy.”

Ông chủ Cao nói: "Tôi cũng không biết, người quản lý Cục cũng không biết. Nhưng không quan tâm là ai, trong lòng tôi thật lòng biết ơn người đó, bằng không những ngày tháng sau cũng không biết sống thế nào. Xã hội mới này vẫn là xã hội tốt, các lãnh đạo quan tâm cuộc sống của nhân dân chúng ta, khiến lòng tôi ấm áp vô cùng. Vị đồng chí kia, nhất định cũng là một vị đồng chí tốt quan tâm nhân dân.”

Mã Lan: “…..” ông chủ, ông nghĩ nhiều rồi, thằng bé chỉ muốn ăn vịt quay ông làm thôi.

Bà Lôi cười nói: "Không quan tâm thế nào, sau này ông có thể kinh doanh đúng tay nghề gia truyền nhà mình là tốt rồi, tôi thấy lần này ông kinh doanh không tệ nha.”

Ông chủ Cao cũng cười: "Sớm bán hết rồi, à, thật ra vẫn còn một con nhưng sớm bị người khác đặt rồi, chờ lát nữa người ta liền tới lấy. Hay là ngày mai giữ trước cho bà nhé, tôi chọn cho bà một con béo nhất.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-464.html.]

“Được, tôi cũng không khách sáo nha.” Bà Lôi nói.

Ông chủ Cao xua tay: "Tiệm của tôi mở trở lại, tôi tuyệt đối sẽ không thể bạc đãi khách quen của mình được.”

Tuy rằng tay không trở về, nhưng đã đặt được vịt cho ngày mai nên bà Lôi và Mã Lan đều rất vui mừng.

Bà Lôi còn đang suy đoán rốt cuộc là ai giúp một tay.

Thật ra trong lòng bà cũng có chút suy đoán, chỉ là không có cách nào khẳng định, ngược lại muốn hỏi Mã Lan, nhưng thấy Mã Lan không muốn nhắc tới nên cũng không tính hỏi.

Có một số việc, cho dù đã biết, cũng phải giả bộ không biết.

Tâm trạng của Mã Lan cũng kích động, lịch sử thật sự đang lặng lẽ trải qua nhiều bước ngoặt khác nhau.

Về đến nhà, Mã Lan liền chuẩn bị nói cho bọn nhỏ tin tức tốt này, ngày mai sẽ dẫn bọn nhỏ đi ăn vịt quay.

Kết quả vào nhà liền ngửi thấy mùi thơm.

Trên bàn nhà mình đặt một con vịt quay béo múp, da tiết ra đầy dầu mỡ.

Tống Sở thấy bà về, vui mừng nói: "Mẹ, cuối cùng mẹ đã về rồi, sao hôm nay lại về muộn hơn cả bọn con vậy.”

TBC

Mã Lan nói: "Mẹ đi mua vịt quay… Các con đã mua rồi à?”

“Không phải ạ, đây là chú Tiểu Vương đi lấy về, nói là bác lãnh đạo đặt vịt quay cho nhà chúng ta, sau này một tuần đều sẽ mang đến hai con vịt quay, chính là vịt quay của cửa tiệm trong con ngõ nhỏ kia làm. Chú Tiểu Vương nói, cửa tiệm nhà bọn họ mở lại rồi, là bác lãnh đạo giúp bọn họ mở.”

Mã Lan: "....."

Biết ngay mà, chuyện vịt quay này, căn bản không cần người làm mẹ như bà phải nhọc lòng.

Cửa tiệm của người ta mở lại rồi, sao có thể thiếu một con vịt quay cho con trai chứ?

Tô Chí Phong từ trong phòng bếp lấy ra d.a.o nhỏ, chịu thương chịu khó chặt vịt.

Loading...