Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 462
Cập nhật lúc: 2024-10-05 08:29:40
Lượt xem: 5
Lãnh đạo lớn không nói gì.
Cái tình huống này cũng khiến cho ông có chút thắc mắc.
Rốt cuộc là tình huống như thế nào, mà để một chuyên gia với điều kiện sinh hoạt không tệ, đến muốn ăn một con vịt quay cũng không ăn được.
Đây không chỉ là nhu cầu của mình đồng chí Tô Giang Bác, mà còn có nhu cầu của những người khác nữa.
Đến đồng chí Tô Giang Bác cũng không có biện pháp thỏa mãn nhu cầu của mình, vậy những người dân khác thì sao.
Ông chủ của tiệm cơm Quốc Doanh, tại sao làm ra món ăn, còn không bằng một tiệm tự kinh doanh trong ngõ nhỏ.
Ăn cơm xong, Giang Bác liền đưa Tống Sở trở về.
Từ đầu chí cuối, Giang Bác cũng không hạ thấp tiêu chuẩn mà ăn một miếng vịt quay nào. Đối với anh, đã thích một món đồ, những thứ khác đều không thể miễn cưỡng chấp nhận.
Thà không ăn cũng không cần.
Tống Sở ngồi trên xe, nhéo tay Giang Bác: "Anh Tiểu Bác, anh quá cứng nhắc rồi.”
Giang Bác mím môi không nói lời nào.
Thấy anh bởi vì không ăn được thứ mà mình thích nên trưng ra vẻ mặt không hài lòng, Tống Sở lại có chút đau lòng.
Anh Tiểu Bác vất vả nhiều rồi, làm ra nhiều chuyện như vậy, còn vì cô mà vất vả, thế mà một bàn vịt quay cũng không thể làm được cho anh ăn, anh quá thiệt thòi rồi.
Cô an ủi nói: "Anh Tiểu Bác, đợi em trưởng thành em sẽ đi tìm ông chủ kia học làm vịt quay để làm cho anh ăn, như vậy sẽ không sợ bị người ta tố cáo.”
TBC
Giang Bác lúc này mới mỉm cười, gật đầu ừ một tiếng: "Không ngon cũng không sao.”
“…..”
Tống Sở đột nhiên cảm thấy tim nhói lên.
……
Tuy rằng muốn ăn vịt quay nhưng không ăn được, anh vẫn không bỏ bê bên viện nghiên cứu, công tác cần làm vẫn rất chăm chỉ làm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-462.html.]
Giang Bác đem suy nghĩ nghiên cứu của mình cùng với hướng nghiên cứu trực tiếp đánh thành tệp cho phía bên viện nghiên cứu.
Chuyện này giúp anh bớt được khá nhiều việc, không cần anh tính toán số liệu, cũng không cần anh soạn thảo viết tay các loại tài liệu.
Chỉ cần đem đồ mình muốn làm nói cho viện nghiên cứu là được. Cùng lắm chỉ nhắc lại vài lần suy nghĩ của mình.
Những chuyện khác đều không quản.
Bốn cái hạng mục, máy in, Internet, điều hòa, còn có dược phẩm sinh học.
Trừ dược phẩm sinh học, những hạng mục khác Giang Bác chỉ tốn thời gian hai ngày là hoàn thành. Bởi vì dược phẩm sinh học mà Giang Bác muốn làm quá nhiều, tuy hiện tại chỉ liệt ra vài loại cũng làm anh mất thời gian hai ngày.
Sau khi thống kê ra xong, liền đem tư liệu đưa cho viện nghiên cứu, để bọn họ đi nghiên cứu. Nếu viện nghiên cứu gặp khó khăn, có thể mỗi tuần tổng kết thắc mắc rồi gửi cho anh, anh sẽ tiến hành chỉ đạo kỹ thuật.
Sở trưởng Thái thầm nghĩ: "Cảm giác như anh đang ra đề kiểm tra cho viện nghiên cứu vậy, còn những chuyên gia thì giống như những học sinh đang bị kiểm nghiệm… Như vậy cũng tốt, người nhiều sức mạnh lớn, mỗi người đều có thể tiến bộ, lực lượng khoa học mới có thể phát triển lớn mạnh.”
Có được hướng nghiên cứu và ý tưởng của dự án này, những thành viên của các ban hạng mục rất nhanh đã bắt tay vào nghiên cứu.
Tuy chỉ là một cái ý tưởng, nhưng lại làm cho nhóm chuyên gia kinh ngạc không ngớt.
Hóa ra còn có thể làm những thứ như vậy.
Sức tưởng tượng của vị đồng chí này thật phong phú.
Khó trách ai cũng nói các nhà khoa học đỉnh cao đều điên cuồng, không có sức tưởng tượng vượt tận mây trời, thì không phải nhà khoa học giỏi.
Mọi người với tinh thần cuồng nhiệt, vùi đầu vào làm việc.
….
Bên trong con ngõ nhỏ phố Đông, khoảng sân nhỏ nơi vốn dĩ trước đây làm vịt quay, hiện tại lại lạnh lẽo vắng vẻ vô cùng, tiệm cũng bị người ta đập rồi.
Bởi vì trời lạnh, trong sân càng có vẻ lạnh lẽo vắng vẻ hơn.
Ông chủ làm vịt quay ngồi cong lưng trước cửa nhà mình.
Bởi vì là giai cấp thấp, không có đơn vị nào thu nhận nên trước đây ông lão chỉ có thể dựa vào danh tiếng của gia tộc và sự yêu thích của một số đồng chí cũ với nghề thủ công gia truyền nhà mình, bình thường mới tiếp đãi một số khách để kiếm sống.