Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 458
Cập nhật lúc: 2024-10-05 08:25:22
Lượt xem: 4
Giang Bác giải thích: "Internet thu thập những liên kết xung quanh và tập trung chúng lại tại một điểm, sau đó từ điểm đấy cho phép rất nhiều đối tượng liên kết với nhau.”
Sở trưởng Thái: “…..”
Giang Bác nói tiếp: "Chính là làm cho tất cả các máy tính trên cả nước có thể liên kết với nhau, chia sẻ thông tin, nhanh chóng truyền đạt tin tức.”
Sở trưởng Thái dựa theo lời nói của anh mà tưởng tượng, sau đó kinh ngạc nói: "Máy tính còn có chức năng này à, nếu thế không phải giống điện thoại sao?”
“So với điện thoại thuận tiện hơn, có thể truyền đạt văn kiện, hình ảnh và video, chia sẻ bất cứ tin tức gì, bao gồm thành tích thi đại học của các nơi.”
Sở trưởng Thái nói: "Cái này có liên quan gì đến chuyện thi đại học?”
Giang Bác nghiêm túc nói: "Mẹ của tôi đề ra một ý kiến cho kỳ thi đại học quốc gia, kiến nghị cả nước cùng nhau thi chung một kỳ đại học, thống nhất trúng tuyển. Nếu có mạng máy tính, sẽ càng thuận tiện hơn.”
“…..”
Giang Bác nói thêm: "Ngoài cái này, tôi còn muốn nghiên cứu máy in.”
Sở trưởng Thái cầm khăn tay xoa xoa lớp mồ hôi mỏng trên trán: "Nghe có vẻ có liên quan đến đánh chữ.”
“Chính là đem văn kiện trong máy tính in thành văn kiện trên giấy, đây là vật khá đơn giản, nếu có thể tôi hy vọng nó có thể nhanh chóng được làm ra.”
Sắp nghỉ đông rồi, có thể Sở Sở muốn viết sách.
Sở trưởng Thái gật đầu, cảm thấy cái này so với cái gì mà mạng Internet càng đáng tin cậy hơn một chút, lại còn có rất thực dụng, về sau văn kiện nghiên cứu của bọn họ đều không cần viết tay rồi, vì thế ở phía sau dòng chữ máy in đánh một cái dấu trọng điểm.
“Còn về vấn đề sưởi ấm… Thôi, chuyện này cứ để sau đi, tôi muốn làm điều hòa nhưng cái đấy khá phức tạp.”
Giang Bác đem ý tưởng về sưởi ấm bỏ sang một bên, cái này yêu cầu nghiên cứu quá nhiều, phải nghiên cứu nguồn năng lượng và hệ thống sưởi ấm, độ khó có chút lớn. Đương nhiên, mấu chốt là lượng kỹ thuật quá lớn, một khoảng thời gian ngắn không có cách nào lắp đặt đủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-458.html.]
Tim của Sở trưởng Thái như nhảy dựng lên: "Cái hệ thống sưởi kia……”
“Sau này nói sau.” Giang Bác nói.
Sở trưởng Thái lập tức đánh một dấu nhớ trên quyển sổ ghi chép, dự định về sau có cơ hội lại nói sau, ông cảm thấy những thứ đồng chí Tô Giang Bác nhắc đến đều là thứ tốt.
Tạm thời có ba dự án, thêm dự án sản xuất thuốc đã được phê duyệt, tổng cộng có bốn hạng mục.
TBC
Sở trưởng Thái nhanh chóng quyết định, mình phải lập tức đi xin gặp lãnh đạo lớn. Có sự ủng hộ của quốc gia, cái dự án nhóm này tuyệt đối sẽ rất nhanh được thành lập.
Giang Bác hài lòng gật gật đầu: "Cảm ơn.”
Sở trưởng Thái sửng sốt một chút, sau đó cảm động nghĩ, quả nhiên là ngoài lạnh trong nóng mà, rõ ràng là cậu ấy vì quốc gia mà cống hiến, lại còn nói cảm đối với ông ta.
Trong lòng mang theo xúc động, sau khi Sở trưởng Thái tiễn Giang Bác về nhà, liền lập tức đi gặp lãnh đạo lớn.
Vì để tình hình của đồng chí Tô Giang Bác không bị quá nhiều người biết, hiện giờ chuyên viên nghiên cứu đều là do lãnh đạo lớn trực tiếp lãnh đạo.
Lãnh đạo lớn cũng rất quan tâm phía bên viện nghiên cứu, dù có bận rộn đến mấy, chỉ cần viện nghiên cứu có việc đều sẽ dành thời gian xử lý.
Sở trưởng Thái nhìn thấy lãnh đạo lớn, liền kích động đem những ý tưởng của Giang Bác báo cáo một lượt.
Lãnh đạo lớn trong tay kẹp điếu thuốc, quên cả hút.
“Cậu ấy chủ động đề ra sao?”
“Chủ động, rất chủ động đưa ra ý tưởng này. Lãnh đạo lớn, đồng chí Tô Giang Bác đúng là một đồng chí giỏi.”
Lãnh đạo lớn cười cười: "Cậu ấy đúng thật là một đồng chí giỏi, cứ dựa theo yêu cầu của cậu ấy mà sắp xếp đi, cậu ấy làm được nhiều thành tựu trước đó đã chứng minh được năng lực cá nhân của mình rồi. Nhưng cũng phải chú ý nghỉ ngơi, đừng khiến cậu ấy kiệt sức quá độ.”
Sở trưởng Thái nói: "Tôi biết, viện nghiên cứu của chúng tôi khẳng định sẽ quyết tâm làm việc chăm chỉ hơn, tận lực không làm cho đồng chí Giang Bác phải nhọc lòng.”