Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 445
Cập nhật lúc: 2024-10-04 22:01:51
Lượt xem: 8
Tống Sở vui vẻ nở nụ cười, sau đó lại nói đến việc phân chia lớp của mình: "Ước mơ của con là vào được Đại học Bắc Kinh, mẹ, mẹ chuẩn bị vào đại học nào?"
Mã Lan cảm thấy con gái rất có lý tưởng, đây chính là Bắc Kinh đó: "Đây cũng là ước mơ của mẹ, nhưng không biết có thể thực hiện được hay không, dù sao mẹ cũng đã lâu không học tập, kiến thức đều đã quên.”
Tống Sở cổ vũ nói: "Mẹ là giỏi nhất, nhất định có thể thi đậu, đến lúc đó chúng ta có thể cùng đi học, còn có thể làm bạn học.”
Giang Bác nói: "Không làm được, mẹ thi trước.”
Tống Sở nói: "Thế mẹ là đàn chị!”
Mã Lan…
Còn chưa ăn cơm tối, anh em nhà họ Lôi sát vách đã chạy qua.
Hai anh em vẻ mặt phấn chấn, so với Tống Sở bọn họ còn vui vẻ hơn. Trong tay còn cầm bài thi của chính mình, vẻ mặt thần bí lại đắc ý hỏi Tống Sở: "Biết bọn anh lần này kiểm tra bao nhiêu điểm không?"
Tống Sở lắc đầu.
Giang Bác vẻ mặt thờ ơ.
Lôi Hổ cố ý thở dài: "Ai, kiểm tra coi như cũng ổn.”
Lôi Báo cũng nói: "Anh thi cũng tạm được.”
Tống Sở vẻ mặt nghi hoặc nhìn bọn họ: "Cũng ổn và tạm được là bao nhiêu?”
Lôi Hổ hé miệng cười, trong mắt không giấu được ý cười: “Lớp 11 trường anh tổng cộng có 600 người, anh đứng thứ 150 toàn khối.”
Lôi Báo không chút do dự, đắc ý nói tiếp lời: “Lớp 10 trường anh tổng cộng 720 người, anh thi được 220 toàn khối.”
Hai người đều rất kiêu ngạo, dù sao lúc trước bọn họ cũng đi vào bằng cửa sau, hiện tại đánh bại mấy trăm người, bọn họ cảm thấy mình quá tài giỏi, quả thực quét ngang ngàn quân.
Giang Bác cảm giác mình chú ý lắng nghe quá vô ích…
Còn Tống Sở thì cảm thấy bọn họ tiến bộ thật lớn, nghĩ đến thành tích trước đó, lại nhìn vào bây giờ, đúng là nghịch thiên nha, cô rất mừng thay cho họ: “Quả thật thi không tệ, tiến bộ vượt bậc.”
“Cũng tạm được, he he he." Hai anh em đều nở nụ cười, cười xong lại hỏi Tống Sở và Giang Bác thi thế nào.
Tống Sở cũng thật vui vẻ đáp: "Em và anh Tiểu Bác thi cũng không tệ, anh Tiểu Bác thi hạng nhất, em thi hạng ba.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-445.html.]
Lôi Báo há to miệng: "Cả lớp?”
“Toàn trường.”
“...”
Im lặng một hồi, hai anh em ngẩng đầu nhìn trời. Tôi vừa rồi tự hào cái gì chứ, tôi đang ở đâu.
Đây chính là top 3 huyền thoại của trường đấy…
Lúc trước bọn họ lại còn muốn nhận đàn em, lúc đấy bọn họ lấy ở đâu ra tự tin vậy chứ?
Lôi Báo nắm tóc mình, vẻ mặt khóc không ra nước mắt: "Các em làm thế nào thi được điểm cao như vậy?”
Tống Sở nói: "Chính là cố gắng học tập nha, mỗi ngày ngoại trừ ăn ngủ, thời gian còn lại em đều dùng để học tập, ngay cả việc sáng tác mà em thích nhất cũng tạm thời dừng lại.”
Hai người đều không muốn nói chuyện nữa, vốn cho là mình đủ cố gắng, nhưng so với Tống Sở, quả thực không thể so sánh.
Tống Sở cổ vũ nói: "Các anh cũng phải cố gắng học giỏi, hiện tại kỳ thi tuyển sinh đại học đều đã cải cách, thầy giáo nói thành tích rất quan trọng, thành tích không tốt có thể không đậu được đại học, đến lúc đó các anh ngay cả trường quân đội cũng không vào được.
Giang Bác nói: "Điểm trường quân đội cao hơn bình thường rất nhiều.”
TBC
Lôi Hổ cùng Lôi Báo: ".....”
Hai người vội vã đến, lại xám xịt rời đi.
Bà Lôi ở nhà làm đồ ăn ngon chúc mừng con trai, thấy hai anh em trở về, liền nói: “Mẹ làm chút bánh ngọt, các con lát nữa đem qua cho Sở Sở và Tiểu Bác một ít nhé, lần này thi tốt như vậy đều là nhờ bọn họ.”
Hiện tại tâm trạng Bà Lôi rất tốt, con trai thành tích tốt, cũng không nghịch ngợm với những đứa trẻ khác trong khu nhà, những hiểu lầm trước đây cũng đã được giải quyết.
Bà ấy hiện tại cũng đang mong chờ vào tương lai sau này của con trai mình.
Lôi Hổ cùng Lôi Báo lại đồng thời lắc đầu: "Mẹ, lần sau đi, lần này bọn con thi không tốt, xấu hổ lắm.”
Lôi Báo gật đầu: "Mẹ, chờ con tiến vào top 100 rồi nói sau.”
Bà Lôi lộ ra vẻ lo lắng, do dự hỏi: "... Có thể làm được không?”
“.....” Ngay cả mẹ ruột cũng không tin tưởng bọn họ.
Hai anh em buồn bực chạy lên lầu.