Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 434

Cập nhật lúc: 2024-10-04 21:56:40
Lượt xem: 5

Bọn họ nhìn Giang Bác: "Cậu thật sự là thiên tài, một thiên tài độc nhất vô nhị!"

Giang Bác: ". . ."

Tống Sở há to miệng.

Giang Bác cũng không biết nên có vẻ mặt gì, anh bỗng nhiên cảm thấy có chút thẹn thùng, quá khoa trương rồi.

Đồng chí Tô Chí Phong giữa trưa mới trở về, đi cùng còn có Sở trưởng Thái.

Sở trưởng Thái vừa tỉnh phát hiện bản thân ở bệnh viện, liền ầm ĩ đòi xuất viện, không thể đợi được muốn nhìn máy tính.

Ai ngăn đều không được, chỉ có thể đưa về đây.

TBC

Vừa vào cửa, Sở trưởng Thái đã chạy về hướng đặt máy tính bên, tổ phó tổ hạng mục đứng bên cạnh giản lược lại cho ông ta phương thức hoạt động mà mình vừa học được.

Sở trưởng Thái không phải chuyên nghiên cứu máy tính, nhưng ông ấy cũng biết máy tính này sau khi được phát triển sẽ giúp ích bao nhiêu cho đất nước, chỉ với chuyện có thể sử dụng ghép vần chữ Hán đã có ý nghĩa vô cùng to lớn rồi.

Trước kia bởi vì máy đánh chữ không thể đánh chữ Hán, một bộ phận người còn kêu gọi sửa đổi, tuy rằng sau đó xuất hiện máy đánh số nhưng nó cũng rất khó để học.

Giờ đây với chiếc máy tính này, các kí tự chữ Hán sẽ có thể dễ dàng đánh ra.

Tiếc nuối duy nhất chính là không thể biến thành thực thể, ông ta khẽ thở dài thuận miệng nói ra.

Giang Bác nói: "Không có gì khó, có thể in ấn ra, rảnh rỗi làm thêm máy in liền có thể in ra văn bản đã biên soạn."

'Không có gì khó' lại còn 'rảnh rỗi làm thêm'.....

Giống như trong lòng của Giang Bác không có gì làm khó khăn vậy.

Sở trưởng Thái nhìn anh, giống như nhìn thấy bảo vật quốc gia. Anh tự tin như vậy, khiến cho ông ta như có thể nhìn thấy quốc gia trong tương lai sẽ cường đại như thế nào.

Bởi vì hiện tại, chiếc máy tính ở nhà họ Tô là cái duy nhất, cho nên Sở trưởng Thái muốn cho lãnh đạo lớn thưởng thức một chút.

Mặt Giang Bác lập tức đen lại.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-434.html.]

Sở trưởng Thái nói: "Nếu cậu có thể đi theo cùng càng tốt, vừa lúc có thể nói một chút trình tự biên soạn của mình, dù sao tôi cũng không hiểu."

Giang Bác nói: "Lãnh đạo lớn ở đâu?"

"Nơi đó gần Tử Cấm Thành, cậu từng đến Tử Cấm Thành chưa?"

Giang Bác gật đầu.

Tống Sở vui vẻ nói: "Nơi đó chơi rất vui, rất đẹp."

"Chỗ lãnh đạo lớn ở phong cảnh cũng đẹp lắm." Sở trưởng Thái cười nói.

Giang Bác thầm nghĩ dù sao hôm nay cũng không đến trường, có thể mang Sở Sở đi ra ngoài, vì thế gật đầu: "Được."

Thuận tiện anh còn muốn hỏi, nếu anh tăng năng suất nuôi vịt, về sau có thể cung cấp cho nhà anh một ít vịt hay không.

Lãnh đạo lớn mỗi ngày đều bề bộn nhiều việc, người khác muốn gặp mặt còn phải chờ. Nhưng nếu là bọn người Giang Bác, lãnh đạo lớn vẫn rất chiếu cố. Trực tiếp đem công việc lùi ra sau, đến thời gian ăn trưa cũng dùng để gặp mặt.

Dù sao hạng mục máy tính, cũng đã hao tốn rất nhiều tài nguyên, cho nên lãnh đạo lớn rất muốn biết thành quả như thế nào.

Tống Sở đi theo Giang Bác cùng nhau đến nơi lãnh đạo lớn công tác, đôi mắt cô sáng lên khi nhìn thấy cảnh đẹp của hồ nước gần đó.

Quả nhiên phong cảnh rất mỹ lệ.

Lần này nhìn thấy lãnh đạo lớn, Tống Sở liền cảm thấy có chút không giống với trước kia.

Lần này, lãnh đạo lớn thoạt nhìn nghiêm túc hơn so với lần trước. Lại nghĩ đến đây là nơi công tác, Tống Sở cũng không giống lần trước tùy tiện chào hỏi mà ngoan ngoãn đứng bên cạnh Giang Bác.

Nhưng lãnh đạo lớn vẫn rất vui vẻ đi tới cùng bọn họ bắt tay: "Hai đồng chí nhỏ, lại gặp nhau rồi, nghe nói lần này hai cháu muốn cho bác thấy thứ tốt ư?"

Giang Bác biết chiếc máy tính lần này đều là tiền và vật liệu do lãnh đạo lớn cung cấp, bản thân xem như được người ta trả tiền, cho nên cũng biểu hiện theo kiểu giải quyết việc công: "Đúng vậy, rất phù hợp để dùng trong công việc, ngài sẽ thích nó."

"Đâu chỉ là công việc, gọi là vũ khí quốc gia quan trọng cũng không quá." Sở trưởng Thái ở bên cạnh kích động nói.

Lãnh đạo lớn thấy bọn họ tự tin như vậy, càng cao hứng mong đợi: "Ha ha, tôi phải nhanh chóng nhìn qua rồi."

—-------

Loading...