Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 431
Cập nhật lúc: 2024-10-04 21:55:55
Lượt xem: 6
Chỉ là hệ điều hành này rất lạ, cũng không hoàn toàn giống với những gì trước đây bà từng thấy.
Có hệ điều hành, Giang Bác lại tiếp tục viết các chương trình khác.
Ví dụ như phần mềm văn phòng, trò chơi, phần mềm soạn thảo.
Một loạt thao tác được thực hiện nhanh chóng, mới qua nửa tiếng đã hoàn thành.
Mã Lan há miệng nói không lên lời, mặt giựt giựt, cảm thấy con trai trước mắt thật không phải người.
Tống Sở không ngạc nhiên như vậy, dù sao trước kia anh Tiểu Bác cũng đã từng chế tạo rất nhiều đồ vật còn thần kỳ hơn so với cái này. Thứ này đối với anh Tiểu Bác mà nói, vẫn chỉ là chuyện nhỏ, kém khá nhiều so người máy trước đây Tiểu Bác làm cho cô.
Sau khi thiết lập xong, Giang Bác để Tống Sở thử, xem có thể gõ chữ hay không.
Tống Sở hưng phấn ngồi lên. Nhìn màn hình máy tính, trong lòng cô hào hứng vô cùng. Ôi, thật tốt quá, sau này đánh chữ càng thêm thuận tiện rồi.
TBC
Bởi vì trước kia Tống Sở đã từng sử dụng máy đánh chữ, cho nên việc cô có thể sử dụng bàn phím cũng không có gì lạ, tuy nhiên cô vẫn phải dựa vào trực giác của mình.
Dù sao máy đánh chữ cũng chỉ dùng số để đánh, còn cái này là đánh chữ ghép âm, cô có chút chưa tiếp thu kịp.
Nhưng khi nhìn thấy chữ mình gõ hiện ra trên màn hình máy tính, Tống Sở kích động đến mặt đỏ bừng.
"Anh Tiểu Bác, như này đúng là tiện hơn nhiều, còn có thể sửa lỗi chính tả bất cứ lúc nào."
Tống Sở đứng lên nói Mã Lan tới thử.
Mã Lan đã sớm nóng lòng muốn thử.
Đây chính là máy tính, đã bao nhiêu năm bà không sờ qua, thật hoài niệm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-431.html.]
Tuy vẫn còn rất lạc hậu, kém laptop của bà không biết bao nhiêu đời, nhưng chỉ riêng màn hình quen thuộc này, cũng đủ để cho bà nhìn như báu vật.
Hai tay Mã Lan đánh vài chữ lên máy tính, mấy chục năm không sử dụng, có chút xa lạ.
Tống Sở nói: "Ôi, mẹ thật lợi hại, lần đầu tiên dùng đã có thể đánh chữ."
Mã Lan ngượng ngùng: "Có lẽ, mẹ có chút thiên phú ở phương diện này."
"Mẹ thật thông minh." Tống Sở chân thành khen ngợi, khả năng thực hành của cô không tốt, phải mất một thời gian dài mới có thể học được cách gõ.
Máy tính được lắp đặt xong, ba người cũng buồn ngủ, dù sao cũng đã hơn mười hai giờ. Vừa rồi bị kích động nên ngủ không được, nhưng hiện tại bọn họ đều thử nghiệm xong rồi, liền bắt đầu mệt mỏi.
Mã Lan nghĩ đến ngày mai mình còn phải đi làm, bọn nhỏ còn phải đi học nên vội vàng để cho các con đi ngủ.
Trước khi ngủ bà còn lo lắng sẽ ngủ quên, thế mà vừa rạng sáng đã có người tới nhà.
Lần này có khá nhiều người đến, bọn họ đều là những thành viên chính của nhóm dự án máy tính. Tất cả đều có vẻ mặt tang thương, xanh xao vàng vọt, hốc mắt lõm xuống, vành mắt thâm quầng làm cho người ta nhìn mà khiếp sợ, Mã Lan không khỏi lo lắng lát nữa họ có đột nhiên ngất đi như Sở trưởng Thái hay không.
Mã Lan nói: "Các đồng chí, các người... sao lại thành như vậy?”
"Không sao, mấy ngày nay chúng tôi có chút bận rộn." Một chuyên gia tóc hoa râm lau mắt kính: "Chúng tôi vẫn coi như khá thoải mái, chỉ cần làm hạng mục mà thôi, mấy ngày nay sở trưởng Thái luôn bận trong bận ngoài giúp chúng tôi phối hợp, bôn ba khắp nơi."
Mã Lan:"... Đúng rồi, ông ấy đang ở trong bệnh viện."
Mọi người trầm mặc một chút: "Chúng tôi biết rồi."
Họ đều là những chuyên gia máy tính giỏi nhất đất nước, vì dự án này liên tục làm mấy ngày mấy đêm không ngừng nghỉ, nên ngày hôm qua sau khi hoàn thành, liền bị sở trưởng Thái cưỡng ép yêu cầu họ ở trong ký túc xá nghỉ ngơi, sáng sớm hôm nay mới được cho phép ra ngoài.
Sau khi có kết quả, mới biết được sở trưởng Thái đã vào bệnh viện, nhưng bọn họ không kịp chờ đi bệnh viện thăm Sở trưởng Thái đã chạy tới xem máy tính trước.
Không có cách nào khác, trong lòng bọn họ máy tính so với tính mạng của mình còn quan trọng hơn. Lúc trước Giang Bác chỉ cho bọn họ tư liệu chế tác phần cứng, về phía phần mềm bọn họ cũng không rõ lắm. Hơn nữa phần mềm đối với bọn họ mà nói vẫn đang ở giai đoạn thử nghiệm, rất xa lạ, nên họ nóng lòng muốn biết liệu máy tính có thể đạt được những chức năng mà đồng chí Tô Giang Bác nói hay không.