Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 355
Cập nhật lúc: 2024-10-02 22:02:54
Lượt xem: 8
Chương 355:
Giang Bác gật đầu.
Mã Lan tò mò hỏi: "Không phải con nói rất khó sao?”
TBC
Trước đây, con trai mãi vẫn chưa hoàn thành công việc này, nói là rất khó, phải tốn rất nhiều thời gian, cho nên sau này bà cũng không dám quấy rầy con trai.
Giang Bác: "… Đúng là rất khó để hoàn thành.”
“Mẹ biết rồi.” Mã Lan gật đầu nói: "Có phải con nên gọi cái này là cảm hứng bất chợt không?”
“Vâng." Giang Bác gật đầu. "Mẹ mang nó đến công xưởng thép nhé, con không đi nữa."
Mã Lan nhất thời căng thẳng, cảm thấy mình như đang ôm một kho báu vậy: "Cứ thế đưa cho mẹ? Đồ vật quan trọng như vậy…”
Vật liệu mới mà con trai bà làm được công xưởng thép xếp vào hàng bí mật, phó xưởng trưởng cũng không biết, chỉ có Xưởng trưởng Cao biết phương pháp phối chế nguyên bản nhất, đồng chí phụ trách luyện thép cũng đều ký thỏa thuận bảo mật.
Công xưởng thép ở phía bên tỉnh đã yêu cầu họ đưa nó nhưng Xưởng trưởng Cao không đưa.
Đồ vật quan trọng như vậy a.
“Con trai đây là tư liệu bí mật, đưa cho mẹ không phù hợp, nếu không thì ngày mai để Xưởng trưởng Cao qua đây lấy nhé?”
Giang Bác nói: "Mẹ, không sao, dù sao mẹ xem cũng không hiểu, đọc cũng không vấn đề gì.”
Mã Lan: "…..”
Còn có thể nói gì chứ, chỉ có thể ôm về phòng, buổi tối còn phải ôm đi ngủ.
Sáng sớm hôm sau, Mã Lan đem tư liệu giấu bên trong áo bông, để Tô Chí Phong hộ tống bà đến công xưởng thép gửi báo cáo kết quả công việc.
Chuyện này trước kia Giang Bác cũng chưa cùng bên phía xưởng thép báo cáo, đến cả Xưởng trưởng Cao cũng không biết Giang Bác đang sản xuất nguyên liệu mới cho công xưởng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-355.html.]
Vì vậy Mã Lan đột nhiên mang đến một chồng tài liệu làm cho ông ấy cảm thấy vô cùng bất ngờ.
Kích động đến mức không nói nên lời: "Cái này, cái này, cơ bản tôi không biết."
Mã Lan nói: "Có thể thằng bé muốn cho ông một bất ngờ lớn."
“Tôi rất ngạc nhiên” Xưởng trưởng Cao đỏ mặt kích động: "Tiểu Mã, bà thay tôi cảm ơn cố vấn Tô nhé, cậu ấy thật sự vì công xưởng của chúng tôi mà không ngại khó khăn.”
Mã Lan gật đầu: "Đúng thật, lần này còn gặp khó khăn nữa, thằng bé đã ở nhà mất ăn mất ngủ mà nghiên cứu đấy.”
Xưởng trưởng Cao cảm động không thôi: "Làm khó cậu ấy rồi, tôi lập tức báo cáo Huyện trưởng Lữ, không thể không khen thưởng."
Chuyện này làm Huyện trưởng Lữ cũng vui mừng không thôi, cười toe toét: "Đây quả thực là món quà Tết tốt nhất mà huyện Bình An chúng ta nhận được, Thủ trưởng Trần vừa mới đi, chúng ta đã có thành tích, tốt lắm!”
Huyện trưởng Lữ vui mừng không thôi, nhân dịp trong huyện tặng quà Tết cho Giang Bác, còn đi theo tới để thăm hỏi trước năm mới.
Huyện đối với Giang Bác rất hào phóng, những vật tư này đều là tỉnh cung cấp riêng cho Giang Bác.
Một cái chân dê to, 30 cân thịt cá, 10 cân bột mì Phú Cường, còn có 10 cân thịt heo.
Để đưa số vật tư này, còn dùng đến chiếc xe Jeep của Huyện trưởng Lữ .
Mã Lan nhìn thẳng về phía Thư ký Lý cùng tài xế đang giúp đem số đồ vật này chuyển vào trong sân.
Mấy thứ đồ này hẳn đều là những đồ vật cực tốt, tuy rằng hai năm nay bởi vì nguyên do phân bón hóa học, sản lượng lương thực tăng, nhưng cơ sở yếu, không có khả năng có một cuộc sống tốt ngay được, chỉ có thể nói không cần chịu đói, ăn lương khô cũng có thể ăn no bụng rồi. Nhưng chuyện ăn thịt, ăn ngũ cốc mịn vậy vẫn rất khó khăn. Bây giờ ăn Tết, nhà ai có thể ăn một bữa sủi cảo nhân thịt heo, đã xem như thịnh soạn lắm rồi.
Này cũng quá mạnh tay rồi.
Mã Lan lo lắng nói: "Có phải quá nhiều rồi không, xa xỉ quá.”
Huyện trưởng Lữ cười ha hả nói: "Đều là phúc lợi của chuyên gia đó, Thủ trưởng Trần trước khi đi đã dặn dò, phải chăm sóc đồng chí Tô Giang Bác, hơn nữa đây đều là vật tư từ tỉnh mang tới. Tỉnh của chúng ta không có nhiều chuyên gia giống Tiểu Bác, có thể đối xử giống như bảo bối."
Mã Lan nhìn những thứ kia, cảm thấy cả gia đình bây giờ đều có thể dựa vào con trai mà ăn sung mặc sướng.