Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 339
Cập nhật lúc: 2024-10-02 21:54:16
Lượt xem: 10
Chương 339:
Nhưng Giang Bác rất bình tĩnh: "Chế tạo vũ khí mà không thể gây ra sát thương thì chính là đổ bỏ."
Tống Sở cũng nói: "Đúng vậy, đối với người nhà phải như cơn mưa xuân, đối với kẻ thù phải mưa rền gió dữ, cô giáo đã nói vậy."
"....."
Mã Lan từ bỏ, hai đứa nhỏ còn chưa hiểu thế nào là sống chết.
Quả thật Tống Sở không hiểu, cô chỉ nghe người ta kể căn cứ nào đó bị zombie tấn công, sau đó có rất nhiều người chết, nghe từ nhỏ đến lớn đã quen, nhưng thật ra chưa từng gặp phải. Ngay cả khoảnh khắc cuối cùng, khi căn cứ chỗ cô ở bị làn sóng zombie tấn công, cô cũng không thấy cảnh zombie g.i.ế.c người, lúc ấy còn ở trong phòng đã bị tiến sĩ đưa đến nơi này.
Về phần Giang Bác… Anh làm thí nghiệm từ nhỏ đến lớn nên đã quen rồi.
Bởi vì vừa phải chế tạo vũ khí, vừa phải chế tạo nguyên liệu, Giang Bác nhờ mẹ nói với công xưởng thép trước, tan học anh sẽ qua đó, nhìn thử hiện tại thép của xưởng thép chế tạo thế nào.
Cũng may lò luyện thép đã có sẵn, không cần anh phải xây lại một lần nữa. Lần này chỉ cần luyện thép, sau đó nghiên cứu vũ khí là được.
Anh dự định tốn một tháng để hoàn thành hai hạng mục công việc, chuyện này đối với anh mà nói thì không nhanh cũng không chậm, vừa hay có thể không gây ra chú ý lớn.
Đương nhiên, chuyện sẽ không gây chú ý này chính là dựa theo tiêu chuẩn của anh để phán đoán, trên thực tế hạng mục nghiên cứu vũ khí hiện nay đều lấy đơn vị năm để tính. Thật ra thì, nghiên cứu bất cứ thứ gì cũng đều lấy năm để tính.
...
Sau khi Xưởng trưởng Cao biết Giang Bác muốn chế tạo nguyên liệu, vui vẻ tới độ đi tới đi lui trong phòng, còn hỏi Mã Lan là muốn chế tạo nguyên liệu gì.
Mã Lan: "... Hình như là nguyên liệu làm vũ khí."
"Ôi, có lẽ nào là nguyên liệu nòng s.ú.n.g mà lần trước tôi nói? Tôi chỉ thuận miệng nói. Đứa bé này, thật sự là... quá nghiêm túc." Xưởng trưởng Cao cảm động, cảm thấy đây là biểu hiện Giang Bác để ý ông ta.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-339.html.]
Thật sự là nhận được yêu mến mà vừa mừng vừa lo
"Đồng chí Tiểu Mã, bà làm rất tốt nhiệm vụ của mình." Xưởng trưởng Cao không keo kiệt khen ngợi Mã Lan.
Mã Lan xấu hổ: "Tôi chỉ là chân chạy vặt, truyền tin tới."
"Lời này của bà nói rất hay." Xưởng trưởng Cao vui mừng: "Trong xưởng chúng ta cần nhân tài như bà, đến lúc nên tăng thêm trọng trách cho bà rồi."
Mã Lan: "....." Đây là nương nhờ con trai để thăng chức sao?
Mã Lan cảm thấy áp lực rất lớn, bà thật sự không nghĩ tới chuyện này, vẫn muốn dựa vào năng lực của bản thân để đi lên, miễn cho sau này thăng chức lại bị người cười chê sau lưng: "Xưởng trưởng, tôi còn phải học hỏi nhiều hơn."
Xưởng trưởng Cao nói: "Đã học xong hết rồi, bà là công dân tốt, có thể tạo ra nhiều đóng góp cho công cuộc xây dựng tổ quốc. Như vậy đi, về sau bà làm trợ lý cho tôi đi."
TBC
"....."
Mã Lan: "... Trợ lý trước đó của ngài làm rất tốt, tôi không thích hợp lắm."
Xưởng trưởng Cao rất tán đồng: "Đúng, cậu ta làm rất tốt, cho nên phải thăng chức. Người trẻ tuổi mà, chung quy phải có không gian để phát triển. Đương nhiên, tôi tin đồng chí Tiểu Mã cũng có khả năng làm tốt việc này nên cũng đừng từ chối, xây dựng nước nhà là chuyện quan trọng không thể trốn tránh. Sao có thể tay sợ chân run, đây cũng không phải là tác phong của nhà họ Tô. Người nhà cố vấn Tô nghĩ là phải làm, không bao giờ lo không làm được."
Mã Lan: "....." Tác phong người họ Tô là gì? Bà mà có bản lĩnh của đứa con trai bà thì đừng nói Trợ lý xưởng trưởng mà làm Xưởng trưởng bà cũng dám nghĩ tới!
Xưởng trưởng Cao thở dài nói: "Hơn nữa, từ lúc trong xưởng có gián điệp, hiện tại ai tôi cũng không tin tưởng. Trợ lý khác, tôi không dám dùng."
Đây là di chứng gián điệp, Mã Lan cũng thấy hơi cảm động lây, hiện tại bà cũng có tật xấu này.
Cho tới bây giờ Mã Lan cũng không nghĩ tới có ngày bản thân có thể thăng chức như này.
Có tài cán gì để làm đây, chỉ có thể cố gắng phát triển bản thân.