Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 334
Cập nhật lúc: 2024-10-02 21:53:17
Lượt xem: 12
Chương 334:
"... Đây không phải là đang đề phòng sao?"
Xưởng trưởng Cao một lời khó nói hết: "Để đội cảnh vệ tuần tra khắp nơi trong công xưởng một vòng đi, đừng quá lộ liễu, dễ khiến cho mọi người không tự nhiên." Nếu là ông ta thì cũng không thích có một đám người theo sau, huống chi cố vấn Tô nhìn cái gì cũng cảm thấy ghét bỏ.
Không suy nghĩ linh tinh nữa, Xưởng trưởng Cao cảm thấy mình nên đích thân đi đón Giang Bác thì tốt hơn, xem thiên tài nhỏ có phải muốn tạo ra vật liệu mới hay không.
Kết quả, hỏi ra mới biết Giang Bác đi tham gia Hội Liên Nghị của công đoàn.
Công đoàn của đồng chí Mã Lan - mẹ anh hôm nay tổ chức Hội Liên Nghị, mời mấy đứa nhỏ tới làm sôi động bầu không khí.
Xưởng trưởng Cao lập tức nghẹn họng: "Cậu còn đồng ý tham gia các hoạt động này sao?" Quả nhiên, Tiểu Mã là một người tài năng, ngay cả loại hoạt động này cũng có thể khiến cố vấn Tô tự mình tham gia.
Lần này Xưởng trưởng Cao không tiện đi quấy rầy, người ta cũng tới tham gia hoạt động, ông ta đi nói chuyện công việc sẽ không hay cho lắm.
Dù sao đồng chí Tiểu Mã cũng ở trong cơ quan, người luôn chạy không thoát.
Ông ta quyết định giao trọng trách cho đồng chí Tiểu Mã.
Đại sảnh công đoàn bên này, một đám nữ đồng chí của công đoàn đang hai mắt tỏa sáng nhìn mấy đứa trẻ Mã Lan dắt theo.
Nói không ngoa, gen của nhà họ Tô thật sự rất tốt.
Sinh mấy đứa nhỏ, hoặc là béo trắng đáng yêu, hoặc là lớn lên đẹp trai.
Đương nhiên, nổi bật nhất vẫn là con gái và con trai của Mã Lan.
Y như một cặp đôi kim đồng ngọc nữ.
Con búp bê trên bức tranh Tết cũng không thể sánh bằng.
Mấy đứa nhỏ lúc này gặp nhau, bắt đầu đùa giỡn cười nói.
Đồng chí Từ Mỹ Lệ cũng không biết nghĩ như thế nào, lại muốn trang điểm cho con nhà mình.
Mặc dù bây giờ đang thịnh hành mộc mạc, nhưng cũng có nữ đồng chí mua một cây son môi hay gì đó.
Từ Mỹ Lệ là người không thiếu tiền, đương nhiên cũng có. Tuy rằng đã lâu không dùng, nhưng cho đứa nhỏ dùng làm má hồng cũng rất tốt.
Bà ta dựa theo bức tranh búp bê năm mới, vẽ mặt đỏ bừng cho hai đứa con trai của mình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-334.html.]
Tống Sở sau khi nhìn thấy, há to miệng.
Tô Bảo Phương cùng Tô Bảo Lượng không khách khí nhất, trực tiếp cười há há.
Tô Bảo Cương và Tô Bảo Minh: "......"
Tống Sở gian nan nói: "Thật ra rất đáng yêu."
Giang Bác xì một cái.
Tô Bảo Minh tủi thân nói nói: "Vẫn là chị Sở Sở tốt, mấy người đều là người xấu."
Tống Sở chọc chọc Tô Bảo Phương, bảo cô bé đừng làm tổn thương tâm hồn còn nhỏ của Tiểu Minh.
Tô Bảo Phương nhanh chóng che miệng, để cho mình cười nhẹ nhàng một chút.
Tô Bảo Minh lúc này mới thoải mái một chút, kết quả mẹ bọn họ đồng chí Từ Mỹ Lệ đến.
Đồng chí Từ Mỹ Lệ vừa đến đã bảo hai đứa nhỏ lát nữa biểu diễn, làm sôi động bầu không khí.
Dù sao đứa trẻ cũng còn nhỏ, cũng không xấu hổ. Không cho bọn nó biểu diễn, cũng không thể để cho những nam nữ chưa kết hôn kia lên sân khấu. Không thấy mọi người đều ngại ngùng sao, những người đàn ông trẻ tuổi cũng không dám nhìn phụ nữ trẻ, còn phụ nữ trẻ thì luôn cúi đầu nói chuyện với nữ đồng nghiệp.
Tô Bảo Cương và Tô Bảo Minh: "....."
Vì sao người bị giày vò luôn là bọn họ.
Với khuôn mặt này, họ không muốn biểu diễn.
Tống Sở nói: "Bác cả, có muốn con thay không? Con biết ca hát, sẽ hát 《Hãy vung mái chèo》!"
Từ Mỹ Lệ nhìn thấy cô, lập tức quăng hai đứa con trai sang một bên, ngồi xổm xuống ôm cô nói: "Sở Sở nhà chúng ta còn biết hát ư, sao lại giỏi như vậy?"
TBC
Tống Sở đỏ mặt nói: "Thật ra tất cả mọi người đều biết hát, mọi người có thể hát cùng nhau."
Tô Bảo Phương vốn xấu hổ, nhưng nhìn thấy Tống Sở đều đứng lên, cảm thấy mình làm chị cũng phải dũng cảm: "Con cũng sẽ hát."
Mã Lan đề nghị: "Vậy để bọn nhỏ cùng hợp xướng đi, hát xong thì đi chơi."
Đám nhóc Tô Bảo Cương cuối cùng thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy thím Ba rất đáng yêu.
Vì thế sau khi Chủ nhiệm Hồ phát biểu xong, mấy đứa trẻ liền lên sân khấu.