Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 318
Cập nhật lúc: 2024-10-01 22:05:49
Lượt xem: 15
Chương 318:
Tống Sở phẫn nộ nói: "Nhưng bọn chúng rõ ràng là người Hoa!"
Mã Lan nói: "Đây là kẻ phản bội! Hai mang!"
Tô Chí Phong thở dài: "Vì để sống, bọn chúng có thể vứt bỏ lương tâm mà phản quốc."
Giang Bác nhíu mày nói: "Vậy bình thường bọn chúng liên hệ như thế nào, làm sao để bắt bọn chúng?"
Huyện trưởng Lữ nói: "Ừm, bọn chúng chỉ dùng điện đài để gửi tín hiệu, lần này những đồng chí ở thủ đô cũng mang theo máy định vị điện đài đến đây, đến lúc đó có thể tra ra được."
Giang Bác cực kỳ không tin tưởng vào kĩ thuật của bọn họ.
Nếu dễ dàng bắt gián điệp như vậy, trước đó mấy tên gián điệp kia sao còn có thể ẩn núp lâu như vậy.
"Cháu muốn xem máy định vị và cả điện đài của mọi người."
Huyện trưởng Lữ nói: "Cháu dự định sẽ làm gì?"
Giang Bác nói: "Cháu muốn xem thử."
Huyện trưởng Lữ không tin tưởng chút nào nhưng vẫn đồng ý đưa Giang Bác đi xem thử, dù sao Giang Bác cũng mới là người có liên quan trong chuyện này.
Tống Sở lo lắng chuyện Giang Bác ở một mình, nên cứ muốn đi cùng, vì thế người một nhà đều cùng đi.
Bọn họ gặp hai đồng chí thâm niên được phía thủ đô phái tới bắt gián điệp.
Nghe nói bởi vì thời chiến tranh chuyên bắt gián điệp nên rất mẫn cảm.
Chuyện lần này bọn họ cũng không thể nắm chắc tuyệt đối, dù sao cũng có rất nhiều cơ sở ngầm đã tồn tại vài thập niên mà chưa từng hành động, thậm chí có vài tên gián điệp cho tới bây giờ cũng chưa từng được sử dụng, cho nên khó tiếp cận để bắt được những tên gián điệp đang ẩn náu kia.
Đây cũng là lý do sau khi thành lập đất nước, nhà nước lại quản chế nghiêm khắc như vậy đối với nhân dân, đến đâu cũng phải có thư giới thiệu bởi vì thật sự là khó lòng phòng bị.
Nếu không phải quản lý nghiêm khắc như vậy thì hiện tại trong nước đã bị những tên kia biến thành cái nồi cháo heo rồi.
Nhưng đối diện với Giang Bác, bọn họ vẫn biểu hiện ra rất tự tin: "Máy định vị này của chúng tôi rất hữu dụng, chỉ cần tín hiệu phát ra, chúng tôi có thể biết ở vùng nào."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-318.html.]
Giang Bác hỏi: "Vậy vùng này cụ thể đường kính bao nhiêu mét ạ?"
Bao nhiêu mét? Đơn vị này quá nhỏ.
Hai vị đồng chí chuyên bắt gián điệp hơi đỏ mặt nói: "Đường kính là năm km."
Tống Sở đếm trên đầu ngón tay năm km là phạm vi bao nhiêu.
Giang Bác nói: "Thôi quên đi, phạm vi là cả thị trấn."
Nói cách khác, máy định vị này chỉ có thể phát hiện tín hiệu phát sinh ở trong thị trấn nhưng lại không thể biết cụ thể tín hiệu nằm ở đường phố nào.
Tô Chí Phong và Mã Lan: "..…"
Có vị đồng chí cố gắng giải thích nói: "Ở thành phố lớn máy này vẫn dùng hiệu quả lắm."
Mã Lan: "....." Nhưng ở đây là thị trấn nhỏ nha đồng chí.
Giang Bác nói: “Nhưng mà, nếu điện đài tắt mọi người sẽ không tra được bọn chúng ở chỗ nào."
"....." Hai người bị truy hỏi đến bế tắc. Cảm giác không có cách nào trao đổi với người không hiểu, những đồng chí này cũng không hiểu, nghĩ bắt được gián điệp rất dễ.
"Đồng chí, thực tế muốn đối phó với gián điệp phải đánh lâu dài."
Giang Bác đối với chuyện của bọn họ không có hứng thú, dẫn Tống Sở về nhà.
Trước khi về, anh lại tìm Huyện trưởng Lữ xin một ít sách về điện đài xem, sẽ tốt hơn nếu chuẩn bị được cho anh một máy điện đài.
Huyện trưởng Lữ kinh ngạc nói: “Cháu đây là… muốn học về điện đài sao?"
TBC
Giang Bác nói: "Cháu chỉ muốn bắt gián điệp."
Huyện trưởng Lữ không còn lời nào để nói: "Cái máy điện đài của nước chúng ra tuy rất đơn giản, nhưng trong huyện cũng không có nhiều tài liệu, chờ bác về nói Tiểu Lý đến tỉnh chuẩn bị một cái. Nhưng mà Tiểu Bác à, cháu cũng đừng lo lắng quá có đồng chí tới từ thủ đô tới rồi, cháu cứ yên tâm đi. Hơn nữa trong huyện sẽ bảo vệ tốt cho mấy đứa, cháu cứ an tâm nghiên cứu sở trường của mình là được."
"Cảm ơn." Giang Bác nói lời cảm ơn, nhưng vẫn không tin được bọn họ: "Hiện tại bắt gián điệp trước, cháu chỉ muốn bắt bọn chúng."
Nếu không bắt được những tên này, trong lòng anh cứ bứt rứt.