Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 297

Cập nhật lúc: 2024-10-01 22:00:45
Lượt xem: 9

Bà ta cũng không muốn có mâu thuẫn giữa hai chị em. "Tính tình của chị hai em từ nhỏ vốn đã như vậy rồi, tính tình nó mạnh mẽ, ngày xưa nếu không có nó thì chúng ta đã bị người ngoài ức hiếp. Em khi đấy còn nhỏ nên không biết, thời điểm đấy không có bọn Đại Trụ, có rất nhiều đứa trẻ ở trong đại đội chê cười chúng ta.

Tất nhiên Mã Lan biết, bà đã biết điều đó từ khi còn bé. Khi đó, gia đình ông cụ Mã không có con trai, chỉ có ba cô con gái nên bị người trong đại đội cười nhạo, ngay cả những đứa trẻ cũng cười nhạo gia đình họ và bắt nạt chị em bà. Mỗi khi bị bọn trẻ cười nhạo, Mã Cúc Hoa sẽ là người đầu tiên lao vào đánh, tính tình trở nên hung dữ như vậy cũng là do môi trường sống khi còn nhỏ. "Tôi không so đo với chị ấy đâu." Mã Lan nói tiếp. "Dù sao đây cũng không phải ngày đầu tiên chị ấy không vừa mắt với tôi."

Khi họ trở về huyện thì trời cũng đã tối.

Tống Sở rất mẫn cảm, cảm nhận được mâu thuẫn giữa mẹ và dì hai, hơn nữa mẹ cũng có chút không vui, bà ngoại và dì cả cũng không quá vui vẻ, cô nói: "Mẹ, mẹ và dì hai có mâu thuẫn đúng không?"

Mã Lan cảm thấy con gái như là tri kỉ áo bông giữa trời tuyết lạnh, thở dài nói: "Không sao, một chút bất đồng giữa người lớn thôi." Chung quy cũng không thể nói rằng ngày xưa mình nịnh nọt cha mẹ quá tốt, nịnh đến độ sinh ra sự bất công…

Chuyện này khá phức tạp, ngày xưa bà một lòng chỉ muốn thay đổi vận mệnh, muốn cho tương lai của mình tốt đẹp hơn nên chưa từng nghĩ đến việc vun đắp tình chị em. Sau khi lớn lên, mâu thuẫn giữa hai chị em ngày càng trầm trọng, lúc đầu cuộc sống của Mã Lan khá hơn, bà cũng mua quần áo cho chị em, nhưng kết quả không tốt lắm còn bị cho là khoe khoang, tình cảm bồi dưỡng không thành ngược lại còn gây ra ồn ào đáng xấu hổ.

Tống Sở nói: "Mẹ, nếu mẹ cảm thấy không tiện, lần sau gặp lại dì hai con sẽ nói nhiều lời dễ nghe hơn, làm cho dì vui vẻ, dì vui rồi thì quan hệ giữa hai người cũng sẽ tốt hơn."

Mã Lan nói: "Làm thế thì mất mặt quá."

Tống Sở thản nhiên nói: "Không sao, con là trẻ con cũng không cần mặt mũi."

Mã Lan: "..."

Tống Sở nghĩ, đến lúc đó, để cho đám người Lý Tiểu Bảo giúp đỡ, để bọn họ nói chuyện lễ phép với Mã Lan, như vậy mẹ cô cũng sẽ vui vẻ, hai người mẹ vui vẻ, tình cảm tốt đẹp hơn.

Buổi tối đến giờ đi ngủ, Tống Sở và Giang Bác vẫn còn xúc động về chuyện này, còn hứa với nhau rằng: "Anh Giang Bác, nếu sau này anh không hài lòng với em, anh phải nói với em sớm hơn để em còn thay đổi nó, chúng ta không được có mâu thuẫn."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-297.html.]

Giang Bác ừ một tiếng.

"Còn có, em cảm thấy dì hai rất có thể là ghen tị, bởi vì mọi người đều thích mẹ của chúng ta hơn, chúng ta cũng không được có bất công."

Giang Bác đỏ mặt nói: "Được."

"Anh sẽ đối tốt với cha mẹ như nhau"

Bởi ngày khai giảng sắp đến gần, vì vậy Tống Sở mới phải tranh thủ thời gian mau chóng hoàn thành cuốn sách.

Trong suốt kỳ nghỉ đông, có thể nói cô khá bận rộn. Không chỉ hoàn tất các bài về nhà được giao, mà còn học thêm tiếng nước ngoài và viết sách.

Tuy là thế nhưng cô vẫn cảm thấy mãn nguyện khi được sống một cuộc đời có ý nghĩa qua từng ngày.

Chỉ là cô cảm thấy có lỗi với anh Tiểu Bác.

Anh Tiểu Bác dành hết thời gian ở bên cạnh cô.

Tống Sở dự định sau khi tác phẩm được hoàn thành, sẽ bắt đầu học cách tự sử dụng máy đánh chữ, không cần làm mất quá nhiều thời gian của anh Tiểu Bác nữa.

TBC

Tống Sở nói ra suy nghĩ bản thân cho Giang Bác lắng nghe, biểu cảm của Giang Bác quả thực không vừa lòng, mím chặt môi.

"Em không muốn ở cạnh anh sao?"

"Không phải đâu, em hy vọng chúng ta có thể giúp đỡ lẫn nhau. Chờ em học đánh chữ xong, sau này khi anh cần tài liệu gì, em cũng có thể giúp anh đánh chữ, giống như công việc trợ lý trong phòng thí nghiệm trước kia. Em bây giờ không làm 'cá mặn' nữa, em muốn làm một người hữu ích."

Loading...