Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 296
Cập nhật lúc: 2024-10-01 22:00:32
Lượt xem: 12
Bà ta cảm thấy em Ba thật quá may mắn rồi.
Sau khi ăn xong, Lý Tứ Hỷ còn phát bao lì xì đỏ cho lũ trẻ.
Đây là điều chưa từng xảy ra trong những năm trước.
Những năm trước, Lý Tứ Hỷ rất nghèo, âm thanh của cái nghèo dường như lúc nào cũng kêu vang.
Cho dù là cho lì xì, cũng là lén đưa cho Tống Sở cùng Giang Bác một cái, ngay cả cháu nội trong nhà cũng không có.
Mấy đứa nhỏ của hai người con gái ruột cũng không có, những năm trước bọn họ đều rời đi không nói một lời, Lý Tứ Hỷ cũng không có suy nghĩ đưa bù.
Nhưng năm nay thì khác, gia đình sống sung túc và có của ăn của để hơn. Cuối năm, trong đại đội còn dư chia nhau đổi tiền, nên bà cụ cũng có ít tiền trong tay mà chia cho mỗi đứa một hào.
Đối với bà cụ mà nói, đây đã là một bao lì xì lớn rồi, phải biết là mỗi ngày bà cụ cũng chỉ kiếm được một đồng năm phân tiền.
Bọn nhỏ khi nhận được bao lì xì đỏ cũng rất hào hứng, đầu năm nay nhà ai cũng nghèo, người lớn cũng không hay phát lì xì đỏ lắm, rất nhiều đứa nhỏ đây là lần đầu tiên được nhận bao lì xì.
Bọn Mã Ngỗng Đản hàng năm đều có lì xì do dì Ba phát, nhưng đây là lần đầu tiên nhận được lì xì đỏ từ tay bà mình...
Tống Sở lại nói một tràng những lời tốt đẹp, nói là bà ngoại thật tốt, càng ngày càng trẻ trung, thân thể cường tráng khỏe mạnh, vạn sự như ý...
Lý Tứ Hỷ nghe những lời tâng bốc mà sung sướng không phân biệt phương hướng, chỉ hận không thể lén đưa cho cháu gái thêm một phong bì đỏ khác, như thế mới có thế xứng đáng với những lời hay ý đẹp mà cháu gái đã nói ra.
Còn về phần những đứa trẻ khác...
Bọn trẻ còn lại thực sự học theo không nổi, bọn họ kiến thức còn hạn chế nên những lời khen ngợi tâng bốc cũng biết rất ít. Nhưng trong lòng lại đem những lời Tống Sở vừa nói nhớ kỹ, để chuẩn bị sau này nói với người lớn trong nhà, bởi vì nhìn bà ngoại vui vẻ như vậy khẳng định đây toàn là những lời hay.
Bên này Tống Sở khen ngợi làm cho Lý Tứ Hỷ vô cùng vui sướng, bên kia Mã Lan cũng bị hai người em dâu khen đến chóng cả mặt. Cả hai đều khen ngợi Mã Lan thật biết cách dạy bảo con nhỏ, xem những lời Sở Sở nói kìa, vừa dễ nghe lại mang lại may mắn, vừa nhìn đã biết là đứa trẻ thông minh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-296.html.]
Mã Lan cười tít mắt: "Tất cả là vì con bé còn nhỏ, lại biết nghĩ cho người khác."
Mã Cúc Hoa không thể chịu đựng nổi những điều này nữa, nóng lòng muốn mang mấy đứa con rời đi, bà ta không muốn ở nhà mẹ đẻ chịu thêm xấu hổ .
Ngược lại, Lý Tiểu Bảo vẫn luyến tiếc không muốn rời đi, lần đầu tiên chúng có một năm vui vẻ như vậy
Nhưng Mã Cúc Hoa không cho chúng cơ hội ấy, rất nhanh đã dẫn mấy đứa con rời đi.
Trên đường đi, Lý Tiểu Bảo khó chịu. "Tại sao chúng ta lại về sớm như vậy, bọn con vẫn còn chơi chưa đủ."
TBC
Mã Cúc Hoa nói: "Sao, con còn không muốn về nhà ư, cái nhà kia cũng không phải là nhà của con, bà đây không chịu nổi sự ra vẻ kia của dì ba con."
Lý Tiểu Bảo nói: "Nhưng mà mẹ cũng không đối xử tốt với dì."
Chồng của Mã Cúc Hoa là Lý Kiến Sơn nói: "Tiểu Bảo, đừng nói nhảm!"
Mã Cúc Hoa nói: "Đó là vì ta nghèo! Dì ba của con có tiền, đương nhiên được lòng mọi người."
Con gái Lý Kim Hoa nói: "Không thì mẹ cũng nói vài lời hay đi, mẹ xem năm nay bà ngoại nghe bọn con khen ngợi xong liền phát tiền lì xì cho bọn con đấy."
Cũng phải được một đồng!
Lý Ngân Hoa. "Đúng vậy, mọi người cùng nhau có qua có lại."
Mã Cúc Hoa: "..."
Về phía nhà họ Mã, Mã Quế Hoa đang giải thích với Mã Lan về sự rời đi của Mã Cúc Hoa.
Thực ra Mã Quế Hoa đối với em gái mình cũng không có oán hận gì, dù sao cũng là chị gái chỉ hơn Mã Lan có vài tuổi, nên thua kém em gái bà thấy cũng không sao.
Sở dĩ có chút xa cách chỉ vì khoảng cách giữa hai bên ngày càng lớn.