Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 277
Cập nhật lúc: 2024-09-29 21:26:50
Lượt xem: 16
Chương 277:
"Mọi người chỉ cần nhớ kỹ mã hoá trên quyển sổ là có thể học đánh chữ, chẳng qua quyển sách này cũng không dễ nhớ, số bên trong cơ bản không lặp lại... Người có thể nghĩ ra loại mã hoá này thật sự quá giỏi."
Nhân viên đánh máy kia kinh ngạc nói.
Phải biết là mã hoá tương ứng với hai mươi nghìn con số đều không thể lặp lại, ví dụ như nói có 123 thì không thể xuất hiện 12 hoặc là 124 vân vân. Cái này cần có khả năng tính toán cực cao mới có thể tạo ra nhiều số như vậy.
Quá tài giỏi.
Ngược lại Xưởng trưởng Cổ không có kinh ngạc như vậy, ông ta cảm thấy cố vấn Tô không giỏi mới là lạ. "Được, nếu đã dùng tốt, vậy xưởng chúng ta lập tức có thể sản xuất."
"Xưởng của chúng ta không phải muốn sản xuất hàng loạt phân hóa học sao?" Nhân viên đánh máy hỏi.
"Chúng ta không thể mở rộng tuyển dụng sao? Mở rộng thêm bao nhiêu loại thì phát triển bấy nhiêu!" Trong lòng Xưởng trưởng Cổ hí ha hí hửng, cảm thấy chuyện công xưởng sản xuất máy móc Bình An nổi tiếng ở khu vực Vân Châu chỉ trong tầm tay.
Nhân viên đánh máy nhắc nhở: "Thế nhưng cái máy đánh chữ này vẫn chưa hoàn thiện mấy, chữ bên trong đều là chữ thường dùng, đây cũng là thiếu sót."
Xưởng trưởng Cổ: “... Chúng ta có thể tự mình thêm nó không?" Nguyên lý không phải đều giống nhau sao?
"Có thể thêm, nhưng... Chúng ta không biết mã hóa số."
Ai có thể có cái đầu thông minh tạo ra các số khác chứ?
Chuyện này Xưởng trưởng Cổ chỉ có thể đi tìm Giang Bác nhờ giúp đỡ.
Sau khi Giang Bác nghe xong tình huống, không cảm thấy xấu hổ chút nào: "Tôi chỉ dùng để đạt được hai mươi nghìn chữ kia thôi."
“...”
Nhưng Giang Bác vẫn có đạo đức nghề nghiệp, lúc trước anh chỉ nghĩ đến Sở Sở cho nên không suy nghĩ nhiều như vậy, nếu hiện tại đã có vấn đề thì đương nhiên anh cũng sẽ giải quyết, vì vậy anh nhớ lại sau đó tạo ra dãy số và tiếp tục giúp đỡ công xưởng sản xuất máy móc bên này tạo ra dãy số mới.
Anh nhẹ nhàng lấy bút máy cài trên túi áo trước n.g.ự.c mình ra, động tác giống như động tác chậm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-277.html.]
Xưởng trưởng Cổ phát hiện bút máy trong tay anh thì thuận miệng nói một câu: "Cái bút máy này nhìn thật đẹp."
Giang Bác cong cong khoé miệng, cúi đầu bắt đầu sảng khoái viết mã hoá.
Xưởng trưởng Cổ nhìn anh viết ra mã hoá cũng ngây người, cảm giác dáng vẻ này của cố vấn Tô là hoàn toàn không cần suy nghĩ.
Không phải nói rất khó sao, vì sao cố vấn Tô người ta bên này cũng không có một chút khó khăn nào.
Vẫn là đầu óc chênh lệch quá nhiều.
Chờ đến tháng mười một thì kiểu số mới của máy đánh chữ cũng lặng lẽ truyền ra ngoài, Xưởng trưởng Cổ còn đặt một cái tên cho máy đánh chữ này, là máy đánh chữ số Tô Thị.
Chẳng qua cho dù đồ vật tốt thì cũng phải có người biết, vì tuyên truyền ông ta còn sáng tác một câu chuyện tuyên truyền ngắn - Tình anh em cảm động trời đất.
Câu chuyện đại khái kể về một người anh trai nhìn thấy em gái nhà mình mỗi ngày đều viết chữ rất vất vả, anh rất đau lòng cho em gái, thế là tận dụng trí thông minh của bản thân không ngừng cố gắng nghiên cứu rốt cuộc cũng làm ra máy đánh chữ kiểu mới.
Trong quá trình nghiên cứu phát minh trải qua vô vàn khó khăn, có thể nói là vô cùng cảm động, hoàn toàn được xứng đáng với bốn chữ cảm động trời đất này.
TBC
Bên công đoàn của Mã Lan cũng có một cái máy đánh chữ kiểu mới như này.
Sau khi mọi người nhìn thấy câu chuyện ngắn được in trên vỏ hộp máy đánh chữ còn hỏi Mã Lan có phải thật vậy hay không.
Mã Lan cảm thấy tự hào, ngoại trừ việc Tiểu Bác nhà họ hoàn toàn không gặp bất kỳ khó khăn nào trong quá trình nghiên cứu phát minh ra thì những cái khác đều đúng.
Anh em nhà họ chính là giúp đỡ yêu thương lẫn nhau như vậy.
Bà cười nói: "Chuyện đúng là như thế."
Đợi sau khi tan làm, Mã Lan lập tức trở về nhà thì thầm với người trong nhà chuyện này.
Tống Sở ngượng ngùng nói: "Đây chẳng phải để mọi người đều biết anh Tiểu Bác đối xử với con rất tốt sao?"