Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 274
Cập nhật lúc: 2024-09-29 21:26:06
Lượt xem: 21
Chương 274:
Ăn xong bánh kem, Tống Sở cười tít mắt nói: "Anh Tiểu Bác, nhắm mắt lại."
Giang Bác ngây ra một lúc, sau đó nhắm mắt lại.
Tống Sở cười nắm tay anh. Giang Bác mím chặt môi, hơi căng thẳng, sau đó cảm giác trong tay được đặt vào đồ gì đó lạnh băng.
"Có thể mở mắt rồi."
Giang Bác mở mắt liếc nhìn cây bút máy trong tay mình.
"Anh Tiểu Bác, sinh nhật vui vẻ!"
—--
Giang Bác cầm bút trong tay, con mắt đen láy nhìn chằm chằm vào nó giống như nhìn một bảo vật vô cùng quý giá.
Anh nhìn về phía khuôn mặt tươi cười của Tống Sở: "Em... Cố ý mua cho anh?"
Tống Sở cười xán lạn gật đầu: "Đúng vậy, dùng tiền em tự mình kiếm được để mua, đây là món quà đầu tiên em tặng cho anh."
Nói đến cũng thật xấu hổ, trước kia ở mạt thế nhiều năm như vậy, cô cũng không có tiền lương, chỉ có đồ ăn, đồ ăn mà phòng thí nghiệm phát cho trợ lý còn đặc biệt kém chất lượng nên cô đều dựa vào anh Tiểu Bác nuôi, thành ra đến bây giờ cũng chưa từng tặng quà cho anh Tiểu Bác.
Bây giờ rốt cuộc cô cũng có khả năng mua đồ cho anh Tiểu Bác.
"Anh rất thích." Giang Bác mím môi cười, cười vô cùng hạnh phúc, đôi mắt đều cong lên.
TBC
Khi nhìn thấy cảnh này, trái tim Mã Lan như muốn tan ra, rốt cuộc con trai của bà cũng cười như một cậu bé, bộ dáng nhỏ bé kia quả thực đẹp c.h.ế.t người.
"Con trai của mẹ thật sự là quá đẹp rồi, tuyệt đối là đẹp trai nhất thế giới."
Tô Chí Phong: “...”
Giang Bác cảm thấy cha mẹ đều giống như bóng đèn, khiến anh cũng không biết nói chuyện với Sở Sở như thế nào, chỉ có thể yên lặng xoay người đi tháo miếng vải che kín cái máy nhỏ ở phía sau cho Tống Sở nhìn: "Tặng cho em, em có thể viết văn."
Mã Lan Hoa kinh ngạc: "Cái này hình như là một cái máy đánh chữ." Công đoàn của các bà cũng có một cái nhưng do một người chuyên phụ trách.
Tô Chí Phong nói: "Đây chính là máy đánh chữ mà Tiểu Bác của chúng ta làm."
Tống Sở kinh ngạc: "Cái máy đánh chữ này có thể đánh chữ sao?" Cô đã nhớ máy vi tính từ lâu lắm rồi.
Giang Bác đỏ mặt nói: "Nó sử dụng khá là phiền phức, sau này anh sẽ đánh chữ cho em."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-274.html.]
Tống Sở nói: "Không sao, em không ngại phiền phức, em rất vui, cảm ơn anh Tiểu Bác!"
Trong lòng Giang Bác ngọt ngào ừ một tiếng.
Sau đó cả nhà đều bị hấp dẫn bởi cái máy đánh chữ này của Giang Bác.
Mọi người đều một tay cầm bánh, mắt thì nhìn chằm chằm máy đánh chữ.
Giang Bác rất muốn ngắm nghía cẩn thận món quà của mình nhưng Tống Sở lại cảm thấy hứng thú với máy đánh chữ, thế là chỉ có thể cất bút máy vào túi áo trước n.g.ự.c mình.
Tống Sở nói: "Thật là đẹp."
Lỗ tai Giang Bác đỏ lên, anh cúi đầu loay hoay với máy đánh chữ.
Linh kiện bên trong đều trang bị đầy đủ, mực in và chữ chì đúc cũng được lắp đặt.
Giang Bác lập tức biểu diễn cho Tống Sở xem, anh bảo Tống Sở tùy tiện nói một đoạn văn.
Tống Sở nói: "Anh Tiểu Bác, anh thật tốt."
Giang Bác: “...”
Khi anh di chuyển đầu ngón tay thì một đầu trang giấy lập tức nhô lên phía trên của máy đánh chữ, ở trên đầu nhô lên có mấy chữ ‘Anh Tiểu Bác, anh thật tốt’.
Tống Sở mừng rỡ không thôi. Mặc dù nó không thuận tiện như máy vi tính nhưng cũng rất thần kỳ.
"Anh Tiểu Bác, em muốn học!"
Giang Bác nhíu mày, cảm thấy việc này có chút khó khăn, sau đó anh đưa một quyển sách nhỏ cho Tống Sở xem.
Tống Sở lật xem một lượt, phía trên đều là một ít chữ và số lít nha lít nhít. Muốn học đánh chữ thì nhất định phải ghi lại những số này, hai mươi nghìn số này không có cái nào lặp lại.
Đối với Giang Bác mà nói thì tất nhiên là rất đơn giản, nhưng đối với Tống Sở mà nói, chuyện này còn khó khăn hơn so với học tiếng nước ngoài.
Giang Bác nói: "Anh có thể giúp em đánh chữ."
Tống Sở mím môi, cảm thấy mình thật vô dụng.
Cái gì cũng phải dựa vào anh Tiểu Bác.
Không được, cô vẫn phải cố gắng học, không thể luôn luôn làm phiền anh Tiểu Bác.
Mã Lan bên cạnh tò mò loay hoay một chút với cái máy đánh chữ này, bà cảm thấy dùng tốt hơn nhiều so với máy đánh chữ kia ở văn phòng của bọn họ.