Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 252

Cập nhật lúc: 2024-09-29 21:18:55
Lượt xem: 13

Chương 252:

Ngay cả vợ của Đại Trụ cũng phàn nàn về ông ấy, còn nói rằng từ sau có chuyện thì phải nói ra. Nếu như chuyện này nói ra sớm hơn, không phải bà ấy có thể về nhà cha mẹ nói chuyện sao, nhìn cha mẹ đẻ cũng dễ hơn.

Mã Đại Trụ không muốn nói bất cứ điều gì, uống cạn bát mình một cách ủ rũ.

Tất nhiên, sau khi khiển trách xong, đại đội trưởng Mã vẫn khen ngợi Mã Đại Trụ vì đã đến thành phố để giúp hỏi thăm tin tức, giúp cho đại đội Mã Gia không bị bỏ lỡ phân bón quý giá.

Mã Đại Trụ cuối cùng cũng có một lời khen ngợi, đỏ mặt ngẩng đầu ưỡn ngực.

TBC

Điều đó rất đúng, ông ấy đã đóng góp rất nhiều. Nếu lúc đó ông ấy không nói rằng phân bón hóa học tốt thì đại đội làm sao có thể sử dụng được?

Ông ấy vẫn khiêm tốn nói: "Tôi không làm gì cả, tôi chỉ là làm chút việc vặt thôi”.

Đội trưởng Mã gật đầu và nói: "Công lao lớn nhất vẫn là của Tiểu Bác, nếu không có Tiểu Bác, đội của chúng ta có thể làm được điều này không?"

Hoàn toàn không, vậy vấn đề là gì?

Trong lòng ai cũng hiểu.

Đội trưởng Mã nói tiếp: "Cho nên, tôi tới đây để hỏi ý kiến của mọi người, đại đội chúng ta sẽ tặng một ít lương thực cho gia đình Tiểu Bác. Mỗi người chúng ta đều lấy một cân lúa mì của vụ xuân năm nay vừa thu hoạch mang ra tặng, mọi người thấy thế nào?"

"Không có gì để bàn cãi, chúng tôi đều sẽ đóng góp đủ mỗi người một cân."

"Vâng, chúng tôi có đủ khả năng cho được!"

Các thành viên của đại đội Mã Gia vừa có một vụ mùa bội thu, nên ai cũng tràn đầy tự tin, không phải chỉ ăn ít đi một cân thôi sao? Họ ăn bớt một chút vẫn có thể để dành được khá nhiều đấy.

Đội trưởng Mã tỏ vẻ hài lòng: "Muốn uống nước đừng quên những người đào giếng, đại đội Mã Gia chúng ta không bao giờ đối xử tệ với mọi người, đoàn kết như thế này mới được."

Lý Tứ Hỷ vui mừng khôn xiết khi nghe điều này, nói như vậy gia đình con gái bà cụ sẽ có thêm hàng chục cân lương thực đấy.

Hơn nữa còn là thực phẩm tốt như lúa mì, đứa nhỏ trong nhà của Mã Lan thực sự là sao may mắn.

Tin tức về vụ mùa bội thu của đại đội Mã Gia nhanh chóng lan truyền đến các đội sản xuất lân cận.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-252.html.]

Những đại đội khác vẫn luôn chú ý đến vấn đề phân bón, từng cười nhạo đại đội Mã vì làm lung tung, không sợ lỗ vốn với nhiều ruộng thí nghiệm như vậy.

Không ngờ càng để lâu hạt càng ngon, mùa màng càng bội thu.

Trước khi xung công lương thực, chỉ mới nhìn thấy cây trồng tốt tươi là họ đã biết cái lợi của phân hóa học, nên đã không ngừng kéo nhau lên công xã làm ầm ĩ, nói có phân hóa học sao lại đưa cho đại đội Mã Gia trước thôi.

Giờ được mùa, mọi người càng không thể ngồi yên được nữa, kéo nhau lên công xã để yêu cầu giải thích.

Bí thư xã thời gian trước bị mấy người này chèn ép không khỏi đau đầu, khi chưa có kết quả ai cũng sợ mình bị chọn làm ruộng thí nghiệm, kết quả vừa thấy lợi liền chạy đến công xã gây rối với bí thư, quả thực không thể nói lý.

Bây giờ bọn họ có thế mạnh rồi nên bí thư xã nói thẳng: “Số phân bón đó là cháu trai bên ngoại của đại đội Mã nghiên cứu ra, nếu cháu các người có năng lực tôi cũng đưa cho các người trước.”

"..."

…..

Mã Lan và những người khác cũng đã nghe tin.

Tin tức đến từ chính Huyện trưởng Lữ.

Sau khi Huyện trưởng từ đại đội Mã Gia trở về, ông ta phấn khích đến mức không thể diễn tả được. Vì vậy, ông ta đã trực tiếp đến gặp Giang Bác.

Mã Lan và những người khác đang ăn tối thì nhìn thấy khuôn mặt đỏ bừng của Huyện trưởng Lữ.

Thật khó để ông ra có một màu sắc khỏe mạnh như vậy trên khuôn mặt tái nhợt của mình.

“Vụ mùa bội thu, vụ mùa bộ thu rồi.”

Huyện trưởng Lữ nhìn Giang Bác với đôi mắt sáng ngời.

Giang Bác đang bưng bát liếc ông ta một cái, rất bình tĩnh. Anh không cảm thấy kinh ngạc chút nào, kết quả này anh đã đoán trước được rồi.

May mắn thay, Mã Lan và Tống Sở phối hợp rất tốt. Nghe tin, ai cũng lộ vẻ ngạc nhiên.

Loading...