Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 241

Cập nhật lúc: 2024-09-29 21:15:54
Lượt xem: 10

Chương 241:

Bây giờ Mã Lan không về nhà, cũng chỉ là Đại Trụ đi một chuyến đến huyện mà thôi, lại khoe khoang chuyện này.

Mã Quế Hoa im lặng chờ bọn họ khoác lác xong.

Tính cách mạnh mẽ như Mã Cúc Hoa nghe không nổi nữa: "Đại Trụ, nói chuyện nghiêm túc là được rồi, nói lung tung nhiều như vậy làm gì?"

Ngay lập tức Lý Tứ Hỷ không vui: "Sao lại là nói lung tung, em gái con tốt, chúng ta còn không thể nói một chút sao?"

Vậy cũng không thể nói không ngừng!

Chú ý hơn đến tâm trạng của người khác được không?!

Rốt cuộc Mã Cúc Hoa vẫn sợ Lý Tứ Hỷ, không dám lên tiếng nữa. Cũng may đại đội trưởng nhà họ Mã còn gấp hơn so với bà ấy, lại hỏi: "Đúng rồi Đại Trụ, cái kia, chuyện phân hóa học là như thế nào?"

"Phân hóa học à..." Mã Đại Trụ ho khan một cái, nhớ lại những lời nói của anh rể: "Mọi người biết vì sao người nước ngoài không thiếu lương thực không?"

"Đó còn cần phải nói sao, đất nước bọn họ là chủ nghĩa đế quốc, chuyên môn xâm lược người khác, cướp lương thực người khác để ăn." Các xã viên trong đại đội Mã Gia bọn họ biểu đạt vĩnh viễn sẽ không bao giờ quên sự sỉ nhục khi bị xâm lược.

"Khụ khụ, đây là một phần nguyên nhân, còn một phần nguyên nhân nữa chính là phân hóa học này. Anh rể nói, phân hóa học này có thể làm cho hoa màu trong đất phát triển tốt, có hiệu quả sử dụng hơn rất nhiều so với phân của chúng ta."

Đại đội trưởng Mã nghe thấy là Tô Chí Phong nói, thì kích động: "Thầy giáo Tô thật sự đã nói như vậy sao?"

"Đó là dĩ nhiên, anh rể nói, công dụng của phân hóa học chính là như vậy."

"Quá tốt rồi!" Đại đội trưởng Mã vui mừng, các xã viên trong đại đội Mã Gia bọn họ cũng vui mừng, cảm thấy phân hóa học này chính là bánh từ trên trời rơi xuống.

"Nhưng!" Mã Đại Trụ đột nhiên hô: "Phân hóa học này nó chọn chỗ, nếu nó không phù hợp chỗ này, nó sẽ không cho lương thực phát triển tốt. Vì vậy, lần này chúng ta dùng phân hóa học, còn phải nhìn xem nó có phù hợp chỗ này hay không."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-241.html.]

Đại đội trưởng Mã nói: "Sao lại không phù hợp chứ, nơi này của chúng ta tốt như vậy? Nếu nó đến, chúng ta nhất định chăm sóc cẩn thận."

Mã Tam Căn nói: "Đại Trụ, anh rể con có nói làm sao để phân hóa học phù hợp chỗ này không?"

"Chuyện này anh rể làm sao biết, anh ấy cũng không phải phân hóa học."

Lý Tứ Hỷ cũng không muốn để con rể nhà mình ôm chuyện: "Chính là, phân hóa học kia cũng không phải Chí Phong làm, nó nào biết nhiều như vậy, có thể nói nhiều như thế đã rất giỏi rồi."

Mã Đại Trụ: “...”

Mẹ à, đó là cháu ngoại mẹ làm, trong lòng Mã Đại Trụ nhịn gần chết.

Mã Tam Căn nói: "Vậy phân hóa học này chúng ta có nên sử dụng không?"

Đại đội trưởng Mã trợn trắng mắt nói: "Sao lại không sử dụng? Thầy giáo Tô không phải đã nói rồi sao, phân hóa học kia thật sự có thể làm cho hoa màu phát triển tốt. Không phải chỉ là chăm sóc nó tốt, để nó phù hợp chỗ này thôi sao, đại đội Mã Gia chúng ta ngay cả chút bản lĩnh này cũng không có ư?"

Các xã viên khác lập tức không phục: "Ai nói không có, trong đại đội Mã Gia người người đều là lão làng trong việc trồng hoa màu."

TBC

Đại đội trưởng Mã tỏ vẻ vô cùng hài lòng: "Tôi nghĩ, phía trên chọn trúng chúng ta nhất định cũng bởi vì hoa màu của chúng ta trồng tốt, có thể chăm sóc tốt phân hóa học, đó là tin tưởng chúng ta."

Được khen, mọi người đều cảm thấy rất có lý, bọn họ chính là có bản lĩnh.

Mã Đại Trụ khuyên nhủ: "Ngộ nhỡ… không hợp thì sao?"

Mã Tiểu Trụ vỗ vai của ông: "Anh, không có gì nhỡ may. Phân hóa học này đã là thứ, vậy chắc chắn sẽ không có vấn đề. Không phải chỉ là để phân hóa học phù hợp chỗ này sao, người nhà họ Mã chúng ta có bản lĩnh."

Một người anh họ hàng xa cũng vỗ vai của ông ấy: "Đúng đấy Đại Trụ à, cậu nên học Tiểu Trụ, có chút lòng tin với chính mình, trở thành một người đàn ông bản lĩnh, người nhà họ Mã chúng ta cho tới bây giờ cũng chưa từng sợ hãi."

Loading...