Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 219
Cập nhật lúc: 2024-09-28 08:31:01
Lượt xem: 13
Bọn họ hơi nghi ngờ có phải là người trong tỉnh thành đến muốn đưa Tiểu Bác đi không, trong lòng có chút lo lắng.
Dù sao trước đó đã tỏ rõ ý nguyện của Tiểu Bác, ngộ nhỡ những người này nhất định để Tiểu Bác đi tỉnh thành thì nên làm gì đây?
Vào trong xe, Sở trưởng Cao tự giới thiệu bản thân: "Tôi là Sở trưởng viện nghiên cứu trong tỉnh thành, Cao Trường. Kỹ thuật động cơ lần này của đồng chí Tô Giang Bác, đã tiến vào viện nghiên cứu của chúng tôi và thông qua thử nghiệm, tính năng vô cùng tốt cho nên lần này đến là muốn tiến hành trao đổi cùng đồng chí Tô Giang Bác. Nếu như đồng chí Tô Giang Bác có ý định, chúng tôi cũng muốn mời đồng chí Tô Giang Bác gia nhập cùng chúng tôi."
Lúc này Giang Bác tỉnh lại, nhíu mày nói: "Không có ý định, không muốn đi."
Mã Lan mắt nhìn con trai nhà mình: "Sở trưởng Cao, con trai tôi mới chín tuổi, thằng bé còn đang học tiểu học, ngay cả thi đại học cũng chưa từng tham gia, chúng tôi còn dự định để thằng bé sau này thi đại học."
Sở trưởng Cao: “... Trình độ này của cậu nhóc, còn cần học tiểu học sao?"
Tô Chí Phong làm thầy giáo, rất chân thành nói: "Cần, chúng ta không thể tước đoạt quyền được giáo dục của trẻ em. Thằng bé muốn học, tôi phải cho thằng bé học."
Huyện trưởng Lữ nhìn thấy trạng thái này, có chút cảm giác nở mày nở mặt.
Sở trưởng Cao này vừa đến, đã cau mày tức giận với ông ta, bảo ông ta lừa gạt trẻ con, quả thật không thể nói lý.
Sở trưởng Cao cảm thấy chuyện này hoàn toàn không giống mình nghĩ.
Người có kiến thức, chẳng lẽ không muốn gia nhập tổ chức nghiên cứu quốc gia, làm hạng mục nghiên cứu lớn sao?
Làm cha mẹ, chẳng lẽ không hy vọng đứa nhỏ có một tương lai tươi sáng sao?
Hơn nữa bọn họ làm chuyện lớn là vì lợi ích đất nước, lợi ích người dân.
Sở trưởng Cao nói: "Đồng chí Tô Giang Bác, mặc dù tuổi cậu còn nhỏ, nhưng tài nghệ này của cậu học tiểu học thật lãng phí thiên phú của cậu. Nếu như cậu thích đọc sách, hoàn toàn có thể đọc sách ở đại học trong tỉnh, viện nghiên cứu chúng tôi cũng ở bên kia, vừa hay cậu có thể học tập, lại có thể nghiên cứu. Một công đôi việc mà." Ông ta cảm thấy sắp xếp như vậy quả thực rất hợp lý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-219.html.]
"Không muốn đi." Giang Bác kiên định từ chối lần nữa.
Tô Chí Phong nói: "Sở trưởng Cao, thật vui khi ngài mời, nhưng con trai tôi có lẽ nó hy vọng có thể nắm chắc nền móng, đi từng bước một."
Cái gì là nắm chắc nền móng, tài nghệ này còn muốn nắm chắc nền móng? Lừa gạt ai vậy?
Sở trưởng Cao bị thái độ này của bọn họ làm cho mờ mịt, hoàn toàn không biết khuyên như thế nào.
TBC
Ông ta có chút kích động nói: "Đồng chí Tô Giang Bác…"
Tống Sở đang ngủ, sửng sốt bị âm này đánh thức, mở một mắt ra, Giang Bác đưa tay che kín mắt cô.
Mã Lan dỗ dành nói: "Ngủ thêm đi."
Huyện trưởng Lữ nhỏ giọng nói: "Nếu không trở về rồi hãy nói, đứa nhỏ người ta đang ngủ đấy."
Sở trưởng Cao nhất thời không còn cách nào khác, lời nói trong bụng nghẹn lại không nói nên lời.
Thật vất vả kìm nén đến nhà họ Tô bên này, Mã Lan đặt con gái ở phòng ngủ, Tô Chí Phong mang ấm nước nóng rót nước cho mọi người.
Giang Bác ngồi ở trên băng ghế nhỏ giở sách vừa mua về.
Sở trưởng Cao ngồi không yên, lại gần ngồi bên cạnh anh: "Đồng chí Tô Giang Bác, chúng ta nói chuyện đi, cậu có thể nói một chút khi cậu thiết kế cái động cơ kia là làm thế nào hay không? Tại sao lại muốn thiết kế như vậy? Là dựa theo nguyên lý gì? Cậu không có phòng thí nghiệm, cậu thông qua phương thức gì lấy được thông số này?"
Nói về chuyện này Huyện trưởng Lữ cũng rất tò mò, ông ta vô cùng muốn biết Giang Bác tự mình đánh bại một ban hạng mục như thế nào.
Người ta nhiều năm như vậy cũng không làm ra thứ gì, anh cứ như vậy trực tiếp làm ra.
"Tiểu Bác à, nếu không cậu nói thử xem?"