Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 200
Cập nhật lúc: 2024-09-28 08:26:22
Lượt xem: 9
Huyện trưởng Lữ nói: "Đây đều là sự thật! Ngài còn nhớ lần cải tiến xe trong huyện chúng ta chứ, chính là đứa nhỏ đó làm."
Lãnh đạo khu vực: “...”
Nghiêm Thư không quản lý nhiều, nhưng cũng đã được nghe qua: "Tôi cũng đã nghe qua chuyện này."
Huyện trưởng Lữ nói: "Ngài còn nhớ chuyện ban thưởng lần trước không, nói là làm ra thành quả nghiên cứu khoa học, cũng là đứa nhỏ này nghiên cứu được. Huyện uỷ Lý, đứa nhỏ này thật sự là một thiên tài, vô cùng tài giỏi. Cậu nhóc không cần học, chỉ thông qua việc cải tiến động cơ, đã học được chế tạo động cơ."
Điều này là tự Huyện trưởng Lữ bổ sung, cảm thấy Giang Bác chắc chắn cũng không phải không học mà có thể hiểu. Chắc chắn là vì quen tay hay làm, nhìn động cơ trong huyện nhiều còn từng vẽ sơ đồ cải tiến nên bây giờ mới chế tạo được, chuyện này cũng không có gì lạ.
Nhưng huyện uỷ Lý cảm thấy quá kỳ lạ, chuyện này thực sự không thể tưởng tượng nổi.
Cháu trai nhà ông ta cũng mới chín tuổi, nhưng vẫn là một đứa ngốc đấy.
Con cái người ta lại có thể làm ra kỹ thuật động cơ kiểu mới? Đây chẳng phải là còn trâu bò hơn so với người trong ban hạng mục quốc gia sao.
"Chỉ là tôi báo lên, người ta cũng không tin."
Huyện trưởng Lữ nói: "Tôi đều mang tư liệu bản vẽ và động cơ đến, nếu không thì cứ đưa lên tỉnh cho những chuyên gia nhìn xem?"
Huyện uỷ Lý gật đầu, cũng chỉ có thể như vậy. Mặc dù ông ta không tin, nhưng cũng không thể mặc kệ, tốt xấu gì cũng là huyện Bình An chạy suốt đêm đến báo.
"Sáng sớm ngày mai, chúng ta đi lên tỉnh."
...
Ngày hôm sau, lúc Mã Lan và Tô Chí Phong ra ngoài làm việc, vẫn dặn dò đứa nhỏ đừng ra khỏi cửa, ở trong nhà đợi.
Tống Sở rất ngoan, liên tục cam đoan sẽ trông chừng anh Tiểu Bác, không cho anh đi ra ngoài.
Mã Lan rất yên tâm với con gái, đi cùng Tô Chí Phong ra ngoài. Bây giờ hai người đi làm cũng không quá thuận tiện, cho nên phải ra ngoài sớm hơn so với bình thường, trước tiên Tô Chí Phong đạp xe đưa Mã Lan đến đơn vị, sau đó lại tự mình đi dạy học.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-200.html.]
Ngày kia chính là ba mươi Tết, đây là ngày cuối cùng bọn họ đi làm, đến ba mươi tết có thể được nghỉ một ngày.
Cặp vợ chồng chỉ hy vọng khi mình không có ở nhà, trong nhà vẫn bình an.
Cha mẹ không ở nhà, Tống Sở cũng ngoan ngoãn cùng học tập với Giang Bác.
Cô đã quyết định chuyện nhảy lớp vào học kỳ sau, nên phải tận dụng lúc nghỉ đông cố gắng học kiến thức lớp bốn và học kì một của lớp năm, sau đó củng cố thêm một chút kiến thức học kỳ sau. Vì không muốn cản trở Giang Bác, cô học rất nghiêm túc.
Hai đứa nhỏ đang học tập, thì nghe thấy từ xa tiếng gõ cửa nhà mình.
Tống Sở lạch bạch chạy ra ngoài, vừa chạy đến sân, lập tức đứng lại. Cũng không mở cửa, từ trong khe cửa nhìn một cái ra phía ngoài, vừa nhìn thấy không quen liền lên tiếng: "Ai vậy?"
"Mở cửa, cho chúng tôi vào."
Tống Sở cảm giác người này không nói lý lẽ, nói mở cửa là mở cửa sao, đây chính là nhà cô: "Tôi không biết chú! Không thể mở, chú có chuyện gì sao?"
"Đây là nhà của chúng tôi, mở cửa mau!" Người đàn ông bên ngoài hét lên.
Tống Sở nghe xong, quay đầu nhìn Giang Bác: "Anh Tiểu Bác, làm sao đây? Bọn họ có phải người của chủ nhà không."
Giang Bác thản nhiên nói: "Đừng quan tâm đến bọn họ."
Tống Sở cũng cảm thấy không nên quan tâm, cha mẹ không ở nhà, hai đứa nhỏ bọn họ một tí sức lực cũng không có, nhỡ may bọn họ đến cãi nhau thì phải làm sao bây giờ?
"Vậy chúng ta tiếp tục học."
Hai đứa nhỏ đi vào trong nhà, kết quả còn chưa kịp vào nhà, ngoài nhà lại vang lên tiếng rầm rầm rất lớn, nghe là biết bên ngoài lại đập cổng.
Tống Sở giật nảy mình.
TBC
Giang Bác cũng cau mày.
Tống Sở lại đi nằm sấp xuống khe cổng nhìn, cổng kia rung mạnh một cái dọa cô lùi về sau mấy bước, nhưng vẫn an ủi Giang Bác: "Anh Tiểu Bác, anh đừng sợ, có em." Tốt xấu gì cô cũng là dị năng giả không gian.