Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 178
Cập nhật lúc: 2024-09-28 08:14:11
Lượt xem: 17
“Trình độ máy móc của công xưởng không đáp ứng được kỹ thuật sản xuất, thép không đạt tiêu chuẩn, cháu nghĩ mọi người chỉ nên sản xuất động cơ thôi.” Anh tuyệt đối sẽ không nói rằng bọn họ thực sự rất phiền và anh không muốn bị phiền như thế. Việc sản xuất động cơ sẽ dễ dàng hơn nhiều so với việc sản xuất cả một chiếc xe ô tô.
Anh đã thấy bố mẹ mình không thể sở hữu một chiếc xe ô tô riêng, ngay cả khi sản xuất được một chiếc xe tốt, họ cũng sẽ không cho anh, vậy tại sao anh lại phải giúp họ sản xuất ra ô tô?
Anh có thể kiếm được than đá và phiếu mua hàng, vậy thì sao phải làm khó bản thân mình? Chỉ cần làm gì đó đơn giản là được.
Huyện trưởng Lữ bị những lời nói đó làm cho đau lòng, đêm qua còn nằm mơ thấy mình có một công xưởng sản xuất ô tô ở huyện Bình An, tương lai huyện Bình An sẽ nổi danh khắp cả nước, giống như Hồng Kỳ.
Bây giờ giấc mơ đã tan vỡ. “Vậy thì với động cơ cần những yêu cầu gì?”
Giang Bác nói. “Ngay cả với động cơ cũng khó có thể làm tốt, trừ khi thép có thể đạt tiêu chuẩn.”
Huyện trưởng Lữ hiểu rõ, muốn chế tạo được động cơ, trước tiên cần thay đổi về công nghệ luyện thép?
“…”
May mắn thay, Giang Bác lại nói: “Nếu không thay đổi được thì cháu có thể đưa ra cho bác một phương pháp thay đổi công nghệ động cơ.”
Huyện trưởng Lữ cảm thấy rằng cuối cùng cũng có tin tốt, vì vậy ông ta lập tức hỏi: “Loại động cơ chúng ta có thể sử dụng trên thị trường là loại nào?” Ông ta nghĩ rằng những thứ Giang Bác cung cấp sẽ là những loại đã có trên thị trường.
Giang Bác dùng ánh mắt kỳ quái nhìn ông ta: “Những cái đó cháu không biết làm.”
Huyện trưởng Lữ: “…Vậy cái cháu nói là loại nào?”
Giang Bác không trả lời mà lại nói tiếp. “Cháu muốn mỗi tháng được cung ứng than đá đủ cho nhu cầu sử dụng.”
Huyện trưởng Lữ có chút giật mình, biết là anh đang nói điều kiện với mình. Ông ta thở dài, thầm nghĩ làm gì có chuyện dễ dàng như thế. “Được rồi, chuyện này không thành vấn đề.” Nếu có được kỹ thuật này thì có cung cấp bao nhiêu than đá cũng được.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-178.html.]
“Còn phiếu mua hàng nữa, là loại được sử dụng trong thời gian dài.”
“Cái này hàng tháng cũng sẽ cung cấp cho cháu!” Đến lúc đó chỉ cần cậu nhóc làm công tác, hàng tháng sẽ có trợ cấp.
Giang Bác rất hài lòng với thái độ hợp tác của ông, nhớ tới việc nhà mình muốn mua nhà lại nói tiếp. “Bác giúp cháu tìm một căn nhà được không, gia đình chúng cháu muốn chuyển nhà.:
Huyện trưởng Lữ: “…” chính ông cũng không có phương án nào để chuyển nhà đây này, bản thân ông ta và người nhà đều đang ở trong khu ký túc xá, nhà có hai phòng, mọi người đều chen chúc trong đó.
“Về chuyện nhà ở thì để bác xem ở xưởng có phòng ở hay không.”
Giang Bác lắc đầu. “Cháu không cần cấp nhà, chúng cháu sẽ tự mua, bác chỉ cần để ý giúp cháu là được.”
Anh biết rõ căn hộ mà không thuộc về mình thì sẽ có thể bị lấy lại.
Huyện trưởng Lữ nói: “Được, bác sẽ để ý xem giúp cháu.”
TBC
Sau khi nói các điều khoản thương lượng Giang Bác lập tức muốn về nhà, anh còn không quên nói Huyện trưởng Lữ đừng đến nhà mình trước kỳ nghỉ đông nữa.
Cảm thấy mình bị ghét bỏ, trong lòng Huyện trưởng Lữ không khỏi khó chịu.
Người khác háo hức mong ông ta đến nhà nhưng cậu nhóc này lại tỏ ra chán ghét điều đó, thôi kệ đi, dù sao cậu nhóc cũng chỉ là một đứa nhỏ không hiểu chuyện.
Giang Bác rời khỏi chưa lâu, Huyện trưởng Lữ lại nhận được điện thúc giục của Xưởng trưởng Cổ.
Huyện trưởng Lữ nghe máy: “Vội cái gì? Đứa trẻ còn phải đi học, ông lớn rồi mà không biết suy nghĩ gì cả, lúc trước tôi bảo ông làm thì cứ dây dưa mãi không chịu làm, giờ nhìn thấy đứa nhỏ làm ra được thì lại vội vàng hấp tấp.”
Bên đầu kia điện thoại, Xưởng trưởng Cổ gần như câm nín.
Huyện trưởng Lữ nói lại với Xưởng trưởng Cổ những gì mà Giang Bác đã nói với ông ta, tóm lại, chính là đừng mong chờ quá nhiều, họ chỉ có thể sản xuất động