Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 125
Cập nhật lúc: 2024-09-26 06:09:01
Lượt xem: 25
Chương 125:
Nhìn hai người xông vào, Tô Chí Phong và Giang Bác chỉ còn cách đứng chờ bên ngoài.
Nhìn con trai mình không biểu cảm gì, ông cuối cùng cũng cảm thấy bản thân có một người bạn nhỏ: "Phụ nữ thích mua sắm, còn thích tranh giành với nhau nữa, con làm quen là được."
Giang Bác không để ý đến ông.
Tô Chí Phong nói: "Đương nhiên, cha là đàn ông cũng không rảnh rỗi, phải kiếm tiền cho họ mua sắm."
Giang Bác cảm thấy cũng đúng.
Hai người đang nói chuyện thì Tống Sở được bế lên cao, Mã Lan hô to: "Tô Chí Phong, ôm con đi."
Thì ra Mã Lan bế Tống Sở lên nhờ người bên cạnh giúp đỡ, Tô Chí Phong nhanh chân đi tới ôm Tống Sở. Đầu cô như ổ gà trông hơi lộn xộn nhưng trên mặt cô tràn ngập niềm vui, trong tay cô đang ôm tấm vải mới mua được: "Mẹ để con ra đưa đồ trước sợ người khác bảo chúng ta mua nhiều quá."
TBC
Tô Chí Phong vụng về sửa lại đầu tóc cho con gái: "Con giỏi quá."
Lần này Tô Chí Phong không để cho con gái tiếp tục đi vào nữa, ra dễ vào khó lại không có người lớn trông lỡ bị thương thì sao.
Ông dẫn theo hai đứa trẻ đến bên cạnh quầy hàng có ít người nhìn.
Quầy hàng ít người chỉ có hàng ngoại thương, những quầy này yêu cầu phiếu ngoại nhập nên người bình thường không mua được.
Tống Sở mở to đôi mắt tròn xoe nhìn mặt hàng trên kệ, rồi nhìn đống đồ kẹp tóc, son môi, búp bê xinh đẹp, Tống Sở trong lòng yêu thích: "Anh Tiểu Bác nhìn này, đẹp quá đi."
Tận thế không có nhiều những thứ đồ như này, Tống Sở ở trong phòng thí nghiệm lại càng không được tiếp xúc với chúng.
Giang Bác nhìn chúng rồi sờ tiền trong túi.
Tô Chí Phong nói: "Sở Sở thích nó sao, sau này cha sẽ nghĩ cách kiếm một phiếu rồi mua một cái cho con được không?"
Giang Bác hỏi: "Phiếu gì vậy ạ?"
"Phiếu ngoại nhập."
Giang Bác nhíu mày, đây là cái loại phiếu gì nữa đây, sao nghe lạ hoắc thế này!?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-125.html.]
Tô Chí Phong nghĩ lúc gặp em gái sẽ hỏi thăm một chút vì ở tỉnh lớn kiếm phiếu ngoại nhập chắc chắn sẽ dễ hơn một chút.
Ba cha con đứng đợi một lúc thì Mã Lan từ trong đám người cũng chui ra, cầm theo đống quần áo mới mua cho Tống Sở và Giang Bác.
Quần áo từ thành phố S nhập về cực kỳ tốn phiếu, hơn nữa giá cả cũng không hề rẻ.
Nhưng Mã Lan không tiếc chút nào, bà cảm thấy để cho hai đứa trẻ nhà mình thì đắt mấy cũng không thấy tiếc. Nhưng mà bà lại tiết kiệm đồ của mình hơn, trước đây tháng nào bà cũng phải mua quần áo mới mà giờ đã hai tháng rồi bà chưa mua.
Tống Sở thử mặc chiếc áo khoác đỏ rực, trên đầu còn có hai cái sừng dê trông giống dê con, trông cực kỳ đáng yêu.
Giang Bác thì lại có một chiếc áo khoác màu trắng gạo, khi mặc lên người kết hợp với biểu cảm lạnh lùng trông rất ngầu.
Tống Sở vui sướng lắc lắc người: "Mẹ ơi đẹp không?"
"Đẹp lắm." Mã Lan cười tủm tỉm nói, bà thấy con mình mặc gì cũng đẹp
"Mẹ không mua quần áo mới sao?" Tống Sở thấy trong tay bà trống không thì hỏi lại.
Mã Lan lừa cô nói: "Hôm nay là sinh nhật hai đứa nên đây là quà mẹ mua cho các con. Mẹ vừa mua vải rồi đó, sau khi về mẹ sẽ may quần áo mặc."
Tống Sở vẫn biết quần áo với vải vóc khác nhau, lắc đầu nói: "Mẹ, con không cần tiền tiêu vặt đâu, mẹ mua quần áo mới mặc đi, con đủ quần áo rồi, mẹ không cần mua cho con nữa đâu."
Mã Lan lại lừa trẻ con: "Được, sau này mẹ sẽ mua nhiều quần áo cho mình hơn."
Tô Chí Phong và Giang Bác thở dài.
Sau khi mua xong quần áo thì cả nhà lại dắt nhau đi dạo quanh trung tâm mua sắm rồi mua cho hai đứa trẻ một ít bánh quy, đồ khác cũng chưa mua gì, dù sao trong túi cũng không dư giả nhiều, trong nhà tuy có tiền nhưng mà tiền này cần để làm việc lớn hơn nữa, kể cả có tiền nhưng không có phiếu thì cũng không tính là dư giả.
Nhưng mà Tống Sở cũng rất thỏa mãn, cảm thấy dù có không mua đồ thì cũng vẫn rất vui.
Bây giờ còn chưa có công viên trò chơi, chỉ có vườn hoa và rạp chiếu phim.
Tô Chí Phong với Mã Lan nghĩ, hai đứa trẻ chưa từng xem phim chiếu rạp nên dẫn hai đứa trẻ đi xem phim mới ra.
Vừa ra khỏi trung tâm thương mại cả nhà liền mua vé xem phim, một nhà bốn người mua hai vé, hai đứa trẻ không cần vé nên được người lớn ôm trong ngực.