Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nhân duyên trời định, chạy trốn zombie xuyên về thập niên 60 - Chương 122

Cập nhật lúc: 2024-09-26 06:08:13
Lượt xem: 28

Chương 122:

Công an Điền nhìn người một mực không lên tiếng là Giang Bác, thầm nghĩ lúc trước anh ấy còn lo rằng đứa nhỏ này thân thể có vấn đề gì cho nên không thích nói chuyện, hiện tại xem ra thiên tài với người bình thường, quả nhiên là không giống nhau.

Sau khi làm hộ khẩu mới cho bọn họ, công an Điền cười nói: "Người hiền gặp lành, chúc mừng."

Lúc trước hai vợ chồng chỉ muốn thu dưỡng Sở Sở, về sau không đành lòng tách hai đứa trẻ ra, lúc này mới đồng ý nhận nuôi thêm Tiểu Bác, Tiểu Bác vẫn là bị dư ra, bây giờ cũng coi là đạt được nhân quả tốt.

Mã Lan và Tô Chí Phong cười cười, bọn họ ngược lại không nghĩ đến nhân quả tốt, dù sao làm gì không thẹn với lương tâm là được rồi.

Một chuyện trọng đại như vậy, buổi tối người một nhà bọn họ khó được một lần ra tiệm ăn.

Đây là lần đầu tiên Tống Sở ăn ở tiệm cơm quốc dân.

Những lần trước đều là Tô Chí Phong tới tiệm cơm mua về nhà ăn.

Nhìn xem, trên tường viết một đống tên món ăn, Tống Sở nuốt nước miếng, thừa dịp lúc Mã Lan và Tô Chí Phong tại cửa gọi món, Tống Sở kéo tay áo Giang Bác: "Anh Tiểu Bác, đồ ăn phía trên này nhìn rất ngon, nhưng mà đắt quá đi mất."

Giang Bác nói: "Về sau anh đưa em đến tiệm ăn, hiện tại anh có tiền."

Ngày mai anh lại gửi bản thảo cho toà báo.

Tống Sở đã am hiểu quy tắc cuộc sống ở nơi này: "Chỉ có tiền thì không được, còn phải có phiếu, anh Tiểu Bác, anh có phiếu sao?"

Giang Bác: “..." Toà báo chỉ đưa tiền, không cho phiếu.

Không biết làm nghiên cứu khoa học, ngoại trừ cho tiền thưởng thì có cho phiếu không, nếu như không cho, anh phải đi làm mới được? Hình như cũng không có cơ quan nào tiếp nhận công nhân ở độ tuổi này như anh.

...

Ngày tiếp theo, đối với Mã Lan mà nói là một ngày hoàn toàn mới.

Mã Lan rốt cuộc cũng hoàn thành cột mốc lần thứ hai trong đời.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nhan-duyen-troi-dinh-chay-tron-zombie-xuyen-ve-thap-nien-60/chuong-122.html.]

Trên đường đi làm còn nghĩ các cột mốc tựa hồ luôn dựa vào người khác, lần đầu tiên là thông qua người đàn ông của bà, đồng chí Tô Chí Phong, lần này là thông qua con trai của bà, đồng chí Tô Giang Bác.

Bà quyết định cột mốc tiếp theo nhất định phải dựa vào chính mình.

Chuyện của Mã Lan quá mức truyền kỳ cho nên ngày đầu tiên đến công đoàn liền được công đoàn nhiệt liệt hoan nghênh.

Đặc biệt là Từ Mỹ Lệ, bà ta nhiệt tình giới thiệu Mã Lan cho mọi người, xong lại để Mã Lan giới thiệu những người khác.

Cuối cùng còn bảo đảm nói với Mã Lan: "Yên tâm đi, có tôi ở đây, tuyệt đối không ai khinh rẻ thím, trong công việc có cái gì không hiểu, thím cứ hỏi tôi."

Mã Lan cảm kích không thôi, cảm thấy đồng chí Từ Mỹ Lệ chỉ cần không gây sự, biểu hiện sắc mặt tốt thì cũng không tệ lắm, cái gọi là trong triều có người quen thì được nhờ quả không sai, trong công đoàn có người quen chiếu cố một chút, đối với những ngày sau, bà thực hiện công việc sẽ rất thuận lợi, giai đoạn đầu không cần lo lắng không có ai chỉ dẫn.

Xưởng thép là công xưởng lớn gồm mười ngàn người, bên trong xưởng bao gồm cả khu mỏ, cũng có rất nhiều người.

Cho nên công việc của công đoàn rất nặng, chỉ riêng công đoàn đã có mười cán bộ, mặt khác mỗi bộ phận còn có công nhân đại diện thuộc công đoàn, tất cả đều do công đoàn quản lý.

Ngoại trừ trưởng công đoàn bên ngoài, còn có hai quản lý.

Bởi vì Mã Lan chỉ có trình độ sơ trung, cho nên được phân phối công việc phụ trách tổ chức hội nghị thường ngày, không có chuyện gì thì tìm công nhân đại biểu giải bày một chút khó khăn của công nhân, nói thẳng ra chính là một cái chân chạy.

Ngoại trừ Mã Lan ra, Từ Mỹ Lệ cũng làm chuyện này.

TBC

Trước đây Mã Lan không biết công việc công tác trong nội bộ, vẫn cho rằng Từ Mỹ Lệ có chức vụ rất cao ở bên trên, sau khi hiểu khoảng cách mới phát hiện, đồng chí Từ Mỹ Lệ ở công đoàn này làm một công việc địa vị cũng không ra sao.

Sau khi an bài tốt công việc, Từ Mỹ Lệ liền đưa Mã Lan đi tìm hiểu công việc.

Hai người vừa ra khỏi cửa, Mã Lan lại hỏi: "Chị dâu cả..."

"Thư ký Mã, hãy gọi tôi là thư ký Từ."

Mã Lan: “… Thư ký Từ, chị luôn muốn làm cái này sao, có nghĩ tới chuyện nghỉ việc chưa?

Từ Mỹ Lệ nói: "Vì sao muốn nghỉ việc, công việc này tốt bao nhiêu, không cần tô tô vẽ vẽ, thím không biết, công việc của những người khác rất vất vả, Thiên Thiên cầm bút gục xuống bàn viết, còn muốn xuất xưởng báo, ra bài viết, viết sai một chữ đã bị lãnh đạo phê bình, công việc này tốt bao nhiêu, không có chuyện gì liền đi khắp nơi."

Loading...