Nhà Hàng Kỳ Diệu: Mảnh Đất Của Sự Sống - Chương 78: Tiếng Gọi Từ Bóng Tối
Cập nhật lúc: 2024-10-31 21:31:37
Lượt xem: 1
Bóng tối như một tấm màn dày đặc bao phủ lối đi trước mặt, tạo cảm giác rờn rợn như đang đứng trước một cánh cửa dẫn vào cõi chết. Linh hít sâu, nhìn quanh một lượt các thành viên trong nhóm, ánh mắt kiên định của cô toát lên một quyết tâm không gì lay chuyển được.
“Được rồi, chúng ta tiếp tục thôi,” Linh nói, giọng đầy chắc chắn. Cô siết c.h.ặ.t t.a.y cầm thanh kiếm, cảm nhận sức mạnh mới vừa thức tỉnh bên trong, như một nguồn năng lượng dồi dào không ngừng chảy qua các mạch máu.
Họ bước vào lối đi hẹp, tiếng bước chân vang vọng trong không gian vắng lặng, hòa vào nhịp thở nặng nề của mỗi người. Cảm giác áp lực từ bốn phía càng lúc càng tăng, như thể họ đang bị một thế lực vô hình quan sát và thử thách ý chí.
Đi được một đoạn, cả nhóm bất ngờ bị vây quanh bởi những cái bóng đen kỳ quái. Không gian đột ngột thay đổi, bóng tối nhường chỗ cho một khu vực ngập tràn màu sắc đỏ và đen. Dưới ánh sáng mờ ảo, Linh nhận ra những cái bóng đang tiến đến với tốc độ đáng sợ, chúng có hình dạng lạ kỳ, như những con thú gớm ghiếc kết hợp với hình người, mang đôi mắt đỏ ngầu đầy tà ác.
“Cẩn thận, đây không phải là xác sống bình thường đâu!” Linh hét lên, chuẩn bị tư thế phòng thủ.
Không cần thêm lời nào, Hưng và Minh lao vào giữa lũ quái vật, kiếm và đ.ấ.m cùng lúc tung ra như một cơn bão c.h.ế.t chóc. Những cú c.h.é.m của Minh và cú đ.ấ.m mạnh mẽ của Hưng cắt qua lớp da cứng như thép của lũ quái vật. Nhưng chúng không dễ dàng bị hạ gục, và nhanh chóng phản công lại.
Một con quái vật lao về phía Linh, móng vuốt sắc nhọn vung tới. Linh lùi lại một bước, nhanh chóng tung ra cú c.h.é.m mạnh. Lưỡi kiếm cô rực sáng, c.h.é.m xuyên qua cơ thể quái vật, để lại một vết thương sâu và khiến nó gục xuống ngay lập tức.
Tuy nhiên, ngay khi con quái vật ngã xuống, từ bóng tối xuất hiện thêm hàng loạt kẻ khác. Chúng dày đặc, đông như sóng, liên tục tiến đến. Cả nhóm dần bị đẩy lùi về phía sau, mỗi cú tấn công đều phải trả giá bằng cả sức lực và tinh thần.
MEOW
“Chúng ta không thể cứ mãi chống đỡ như thế này,” Vân nói, giọng lo lắng. “Chúng đông quá, và còn mạnh hơn cả những gì chúng ta từng đối mặt.”
Minh nhìn quanh, đôi mắt rực lên sự kiên định. “Chúng ta phải tìm ra điểm yếu của chúng, nếu không sẽ sớm kiệt sức mất.”
Linh nhìn kỹ vào những con quái vật. Sau một lúc quan sát, cô nhận ra rằng chúng có vẻ bị thu hút bởi nguồn sáng phát ra từ thanh kiếm của mình. Một ý tưởng táo bạo chợt lóe lên trong đầu cô. Cô quay lại nói với cả nhóm: “Chúng bị thu hút bởi ánh sáng của thanh kiếm này. Tôi sẽ làm mồi nhử, còn các bạn tìm cách tấn công từ phía sau.”
Hưng và Minh gật đầu đồng ý ngay lập tức, ánh mắt ngập tràn quyết tâm. Vân vội dùng phép thuật tạo ra một lớp bảo vệ xung quanh Linh, giúp cô có thêm thời gian khi đối mặt với lũ quái vật.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nha-hang-ky-dieu-manh-dat-cua-su-song/chuong-78-tieng-goi-tu-bong-toi.html.]
Linh hít sâu, điều chỉnh lại nhịp thở, rồi cô giơ cao thanh kiếm, để lưỡi kiếm phát sáng mạnh mẽ hơn, thu hút sự chú ý của đám quái vật. Ngay lập tức, chúng nhào về phía cô như bị hút vào một cơn lốc không thể kháng cự.
Với tốc độ đáng kinh ngạc, Linh di chuyển linh hoạt, né tránh những cú đâm, cú táp của quái vật. Cô khéo léo dẫn chúng về một hướng, tạo khoảng trống cho Hưng và Minh tiến tới tấn công từ phía sau. Hai người phối hợp ăn ý, tung ra những cú đòn chính xác và mạnh mẽ, hạ gục từng con quái vật một.
Khi cả nhóm gần như đã hạ gục hết lũ quái vật, Linh cảm nhận được một nguồn năng lượng kỳ lạ tỏa ra từ cuối con đường. Cô quay sang nhìn đồng đội, ánh mắt chứa đựng một điều gì đó đặc biệt. “Có lẽ chúng ta đã đến gần với nguồn gốc của mọi chuyện.”
Cả nhóm bước tới cuối hành lang, nơi một cánh cửa lớn màu đen đợi sẵn, phủ đầy những ký tự cổ xưa. Linh cảm nhận được sức ép mạnh mẽ từ phía bên kia cánh cửa, như thể có một thứ gì đó đáng sợ đang đợi sẵn họ.
“Chuẩn bị tinh thần nhé, chúng ta không biết điều gì đang đợi phía sau đâu,” Linh nói, giọng đầy quyết tâm.
Cả nhóm gật đầu, vũ khí sẵn sàng. Hưng và Minh đứng hai bên, sẵn sàng đẩy cửa, còn Vân tạo một lớp bảo vệ xung quanh cả nhóm. Khi mọi thứ đã chuẩn bị, Hưng và Minh đồng thời đẩy mạnh, mở cánh cửa lớn.
Sau cánh cửa là một căn phòng trống, với một hồ nước đen thẫm ở giữa. Linh và cả nhóm bước vào, ánh mắt căng thẳng quan sát từng ngóc ngách. Hồ nước dường như sâu thẳm, không thấy đáy, bề mặt tĩnh lặng nhưng lại phát ra một năng lượng tà ác.
“Đây là gì?” Vân khẽ hỏi, giọng run rẩy.
Bất ngờ, một giọng nói lạnh lẽo vang lên từ sâu trong hồ. “Các ngươi dám xâm nhập vào đây... Chỉ có cái c.h.ế.t mới chờ đợi các ngươi.”
Từ dưới hồ, một bóng đen khổng lồ trồi lên, dần dần lộ rõ hình dáng. Đó là một thực thể cao lớn, đôi mắt đỏ rực như hai viên than hồng, thân hình đầy những đường nét kỳ dị và tà ác.
Linh hít sâu, nắm chặt thanh kiếm, sẵn sàng đối mặt với kẻ thù cuối cùng. “Chúng ta sẽ không dễ dàng bỏ mạng ở đây đâu!” Cô hét lên, truyền động lực cho cả nhóm.
Cả nhóm lập tức vào vị trí chiến đấu, sự quyết tâm trong mắt không gì có thể lay chuyển. Trận chiến cuối cùng sắp sửa bắt đầu, với tất cả những gì họ đã vượt qua, không ai có ý định từ bỏ hay chùn bước trước bất cứ thử thách nào nữa.