Nhà Hàng Kỳ Diệu: Mảnh Đất Của Sự Sống - Chương 44: Đồng Minh Không Mong Đợi
Cập nhật lúc: 2024-10-06 21:31:49
Lượt xem: 0
Sau trận chiến đêm qua, Linh biết rằng mình cần sự trợ giúp. Một mình cô không thể đối phó với đám sinh vật bí ẩn kia. Những người mà cô từng cứu, những khách hàng trung thành của cô, họ có thể là những đồng minh tiềm năng. Nhưng liệu có ai sẵn sàng quay lại đây, mạo hiểm tính mạng vì cô?
Linh mở hệ thống liên lạc trong giao diện nhà hàng, gửi một thông điệp đến những người từng ghé qua nơi này. Cô không hy vọng nhiều, nhưng ít nhất cô cần thử.
---
Mọi thứ chìm trong im lặng suốt cả ngày. Linh loay hoay với việc chăm sóc vườn cây, thu hoạch những loại trái cây mới. Những quả cây này có tiềm năng lớn, chúng chứa đựng những khả năng đặc biệt nhưng đòi hỏi sự cẩn thận trong việc chế biến. Cô đã chế biến được một vài loại quả, những món ăn mà không chỉ tăng cường sức mạnh, thể lực mà còn có thể chữa lành những vết thương sâu. Tuy nhiên, sức mạnh của chúng cũng phụ thuộc vào khả năng nấu nướng của cô, và không phải lúc nào cũng dễ dàng để tạo ra món ăn hoàn hảo.
Mặt trời dần lặn, ánh hoàng hôn đỏ rực chiếu sáng khu vườn. Khi Linh đang định đóng cửa nhà hàng thì cô nghe thấy tiếng động nhẹ từ xa. Tim cô đập nhanh hơn. Liệu đó có phải là kẻ thù hay đồng minh?
Cô vội vàng ra ngoài và bắt gặp một nhóm người đang tiến đến. Đó là ba người, mặc đồ rách rưới, khuôn mặt mệt mỏi nhưng ánh mắt sáng lên khi thấy cô. Họ là những người từng đến nhà hàng của cô trong quá khứ.
“Chúng tôi đã nhận được tin nhắn của cô,” một người đàn ông lớn tuổi nói. “Chúng tôi biết cô đã giúp chúng tôi trước đây. Bây giờ đến lượt chúng tôi giúp cô.”
MEOW
Linh mỉm cười, cảm thấy nhẹ nhõm hơn. “Cảm ơn các anh,” cô nói. “Tình hình không dễ dàng, nhưng tôi tin rằng nếu chúng ta cùng nhau, chúng ta có thể vượt qua.”
Người đàn ông gật đầu. “Chúng tôi đã thấy những sinh vật lạ xuất hiện xung quanh khu vực này. Chúng không giống bất kỳ thứ gì chúng tôi từng thấy trước đây. Nhưng chúng tôi đã chuẩn bị.”
Linh dẫn họ vào nhà hàng, nơi họ cùng thảo luận về kế hoạch phòng thủ. Nhóm của họ không đông, nhưng mỗi người đều có kỹ năng đặc biệt. Người đàn ông lớn tuổi, tên là Tuấn, từng là một thợ săn lão luyện trước khi thế giới rơi vào hỗn loạn. Hai người đi cùng ông, Hạnh và Minh, đều là những người sống sót kiên cường, biết cách tự bảo vệ mình trong mọi hoàn cảnh.
---
Đêm đó, cả nhóm đã chuẩn bị kỹ càng cho những cuộc tấn công có thể xảy ra. Tuấn và Minh thiết lập các bẫy xung quanh nhà hàng, trong khi Hạnh hỗ trợ Linh trong việc chuẩn bị các món ăn đặc biệt từ những loại quả hiếm cô đã thu hoạch được. Những món ăn này sẽ giúp tăng cường thể lực và khả năng chiến đấu cho mọi người.
Khi màn đêm buông xuống, cảm giác căng thẳng lại tăng lên. Bóng tối bao trùm lấy khu vực xung quanh nhà hàng, như thể những sinh vật kia đang ẩn nấp, chờ đợi cơ hội.
Khoảng nửa đêm, hệ thống cảm biến bắt đầu phát tín hiệu báo động. Cả nhóm lập tức vào vị trí, sẵn sàng cho trận chiến.
---
Những sinh vật xuất hiện từ bóng tối, di chuyển nhanh và lặng lẽ. Chúng không tấn công ào ạt như đám zombie bình thường, mà tỏ ra thông minh hơn. Chúng chia thành các nhóm nhỏ, tấn công từ nhiều phía, hòng làm rối loạn hệ thống phòng thủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nha-hang-ky-dieu-manh-dat-cua-su-song/chuong-44-dong-minh-khong-mong-doi.html.]
Tuấn, với kỹ năng thợ săn điêu luyện, sử dụng cung tên để tiêu diệt những kẻ địch từ xa. Minh thì sử dụng một loại vũ khí tự chế, với những lưỡi d.a.o sắc bén có thể hạ gục đám quái vật trong tích tắc. Còn Linh và Hạnh đảm nhận việc hỗ trợ, cung cấp thức ăn để tăng sức mạnh và chữa trị cho những người bị thương.
Cuộc chiến diễn ra căng thẳng, nhưng nhờ sự phối hợp nhịp nhàng, cả nhóm đã chống lại được đợt tấn công đầu tiên. Tuy nhiên, Linh nhận ra rằng những sinh vật này ngày càng đông và mạnh hơn. Chúng không chỉ đơn thuần là lũ quái vật vô tri, mà dường như có một thế lực nào đó đang điều khiển chúng từ phía sau.
“Chúng ta cần tìm ra nguồn gốc của chúng,” Linh nói sau khi trận chiến tạm lắng xuống. “Nếu không, chúng sẽ tiếp tục tấn công mãi mãi.”
Tuấn gật đầu, đôi mắt ông ánh lên sự lo lắng. “Chúng ta cần phải chuẩn bị nhiều hơn nữa. Những gì chúng ta vừa đối mặt chỉ là đợt tấn công đầu tiên. Điều tồi tệ hơn có thể sẽ đến.”
---
Sáng hôm sau, Linh cùng Tuấn và nhóm của ông quyết định khám phá khu vực xung quanh để tìm manh mối về nơi mà những sinh vật kia xuất phát. Cô cũng mang theo một số món ăn từ nhà hàng, phòng trường hợp cần dùng đến sức mạnh của chúng.
Khu vực xung quanh nhà hàng, vốn yên bình và tĩnh lặng, giờ đây trở nên u ám hơn. Cây cối héo úa, mặt đất có dấu hiệu bị xáo trộn, như thể một sức mạnh nào đó đang thay đổi môi trường. Linh cảm thấy có điều gì đó không ổn, nhưng cô không thể xác định rõ đó là gì.
Đột nhiên, nhóm của họ bắt gặp một con quái vật bị thương nặng, nằm trên mặt đất. Nó vẫn còn sống, nhưng không thể di chuyển được. Linh tiến lại gần, quan sát kỹ lưỡng sinh vật này. Dù bị thương, nhưng đôi mắt của nó vẫn rực sáng, đầy thù hận.
“Chúng không giống những sinh vật thông thường,” Hạnh nói. “Có điều gì đó rất khác lạ ở chúng.”
Linh gật đầu. “Chúng ta cần phải tìm hiểu thêm. Nhưng trước hết, chúng ta phải tiêu diệt hết những kẻ địch này trước khi nghĩ đến chuyện khác.”
Cả nhóm tiếp tục tiến sâu vào rừng, nơi họ bắt đầu nhận thấy những dấu hiệu bất thường ngày càng nhiều hơn. Đến một ngã rẽ, họ phát hiện ra một cửa hang lớn, nơi phát ra âm thanh lạ lùng. Linh cảm nhận được luồng năng lượng mạnh mẽ từ bên trong.
“Đây có thể là nơi bắt nguồn của chúng,” Tuấn thì thầm.
Linh nhìn vào bóng tối bên trong hang. Cô biết rằng đây là một bước ngoặt lớn trong cuộc hành trình của mình. Nếu cô muốn bảo vệ nhà hàng và thế giới này, cô phải tìm cách tiêu diệt những sinh vật quái dị này từ gốc rễ.
“Chúng ta sẽ vào trong,” Linh quyết định, mắt sáng lên với lòng quyết tâm.
Trận chiến thực sự mới chỉ bắt đầu.