Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nhà Hàng Kỳ Diệu: Mảnh Đất Của Sự Sống - Chương 18: Khởi Đầu Mới

Cập nhật lúc: 2024-09-26 11:45:46
Lượt xem: 7

Bầu trời bên ngoài cây cổ thụ dần chuyển sang màu xám, như thể phản ứng với những sự kiện vừa xảy ra. Nhóm thợ săn đứng lặng lẽ, ánh mắt của họ hướng về phía Linh, nhưng trong lòng mỗi người đều có cảm giác bất an. Cây cổ thụ này, cuốn sách cổ xưa, và cả giọng nói bí ẩn mà Linh nghe được — tất cả tạo nên một bầu không khí ngột ngạt.

 

Minh bước tới gần Linh, ánh mắt anh chăm chú nhìn cô như thể đang cố đọc được suy nghĩ của cô. "Linh, cô ổn chứ? Những gì xảy ra bên trong có vẻ không phải chỉ là ngẫu nhiên. Cô nghe thấy điều gì?"

 

Linh khẽ thở dài, cô không chắc nên giải thích mọi chuyện như thế nào. Những lời thì thầm trong đầu cô vẫn còn vang vọng, nhưng cô không thể hiểu hết ý nghĩa của chúng. "Tôi không biết nữa, Minh. Có một giọng nói... Nó nói rằng cây cổ thụ này có sức mạnh đặc biệt, và tôi phải bảo vệ nó."

 

"Cây cổ thụ?" Minh nhíu mày. "Cô có nghĩ đó là nguyên nhân khiến chúng ta bị tấn công không? Rõ ràng, những con quái vật này đang tìm cách tiếp cận nó."

 

Linh trầm ngâm. "Có thể... nhưng tôi không nghĩ mọi thứ chỉ đơn giản như vậy. Cây này không chỉ là một sinh vật sống thông thường. Nó còn có một ý nghĩa nào đó lớn hơn. Và tôi nghĩ rằng việc tôi tìm thấy nó cũng không phải là ngẫu nhiên."

 

MEOW

Minh gật đầu, đôi mắt anh lộ vẻ lo lắng. "Nếu đúng như vậy, chúng ta cần phải chuẩn bị tốt hơn. Nếu quái vật cứ tiếp tục kéo đến, chúng ta không thể chỉ dựa vào những lần may mắn."

 

Linh quay lại nhìn cây cổ thụ lần nữa, lòng cô trĩu nặng suy tư. Cô không biết chuyện gì đang chờ đợi mình ở phía trước, nhưng điều duy nhất cô chắc chắn là mọi thứ đã thay đổi. Cô không còn là người chỉ sống ngày qua ngày với việc trồng trọt và nấu ăn nữa. Cô đang đứng trước một cuộc hành trình mà cô không thể quay lại.

 

---

 

Sau khi rời khỏi khu rừng, cả nhóm quay trở về nhà hàng của Linh. Không khí tĩnh lặng và an toàn của nhà hàng khiến ai nấy đều thở phào nhẹ nhõm. Nhà hàng này không chỉ là nơi ăn uống, mà nó còn là nơi trú ẩn duy nhất của nhóm giữa thế giới hỗn loạn đầy nguy hiểm bên ngoài.

 

Linh bước vào nhà bếp, ánh mắt cô dán chặt vào các nguyên liệu trên bàn. Cô có rất nhiều việc phải làm: kiểm tra kho thực phẩm, chuẩn bị món ăn cho các khách hàng, và… suy nghĩ về những gì vừa xảy ra. Nhưng trước khi cô kịp làm gì, Minh bước vào.

 

"Cô nên nghỉ ngơi," anh nói, đôi mắt lo lắng nhìn Linh. "Cả ngày hôm nay cô đã làm việc không ngừng. Không ai trách cô nếu cô nghỉ ngơi một chút."

 

Linh cười nhẹ, nhưng nụ cười của cô không che giấu được sự mệt mỏi trong đôi mắt. "Tôi ổn mà. Còn nhiều việc phải làm."

 

Minh thở dài. "Linh, tôi hiểu cô mạnh mẽ và luôn muốn tự mình giải quyết mọi thứ, nhưng không phải lúc nào cũng phải như vậy. Chúng tôi ở đây để giúp cô."

 

Linh nhìn anh một lúc, rồi gật đầu. "Cảm ơn, Minh. Tôi sẽ nghỉ ngơi một chút. Nhưng trước hết, tôi cần chuẩn bị bữa tối cho mọi người."

 

Cô quay lại bếp, tay nhanh nhẹn lấy ra những nguyên liệu cô đã chuẩn bị từ trước. Mùi thơm của thức ăn bắt đầu lan tỏa trong không gian nhỏ, khiến ai nấy đều cảm thấy dễ chịu và thư thái. Bữa ăn tối đơn giản nhưng đầy đủ chất dinh dưỡng đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của họ ở đây, và Linh luôn là người tạo ra nó.

 

---

 

Khi đêm xuống, mọi người đã đi ngủ, nhưng Linh vẫn ngồi bên cửa sổ, nhìn ra ngoài. Ánh trăng nhợt nhạt chiếu rọi lên khung cảnh xung quanh, tạo nên một bức tranh bình yên mà cô hiếm khi thấy trong thời kỳ mạt thế này. Nhưng trong lòng cô lại dậy lên một cảm giác không yên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nha-hang-ky-dieu-manh-dat-cua-su-song/chuong-18-khoi-dau-moi.html.]

 

Những lời của giọng nói đó cứ vang lên trong đầu cô.

 

**“Ngươi phải bảo vệ cây cổ thụ… và dùng nó để chống lại những kẻ muốn hủy diệt thế giới.”**

 

Linh không thể hiểu rõ tất cả, nhưng cô biết một điều: cây cổ thụ đó là chìa khóa. Nó không chỉ là nguồn cung cấp năng lượng mà còn là yếu tố giữ cho thế giới này không bị sụp đổ hoàn toàn. Và cô, dù muốn hay không, đã bị cuốn vào cuộc chiến này.

 

---

 

Sáng hôm sau, Linh thức dậy sớm hơn thường lệ. Cô biết rằng mình cần bắt đầu hành động. Trước mắt là việc nâng cấp hệ thống phòng thủ của nhà hàng. Các tinh hạch mà cô thu thập từ quái vật cần phải được chuyển đổi thành điểm phòng thủ để gia cố cho nhà hàng. Cô không thể để tình trạng của cây cổ thụ khiến nhà hàng trở thành mục tiêu dễ bị tấn công.

 

Cô mở hệ thống quản lý nhà hàng, kiểm tra số điểm phòng thủ và năng lượng mà cô đã tích lũy. Hệ thống này hoạt động dựa trên nguyên tắc trao đổi tinh hạch của quái vật để lấy năng lượng bảo vệ, nhưng số lượng tinh hạch mà cô thu thập được còn quá ít.

 

"Chúng ta cần thêm nhiều tinh hạch hơn," Linh tự nhủ. "Không chỉ để nâng cấp hệ thống phòng thủ, mà còn để duy trì hoạt động của nhà hàng trong thời gian dài."

 

Cô biết rằng điều này có nghĩa là họ sẽ phải đối mặt với nhiều quái vật hơn, phải mạo hiểm nhiều hơn. Nhưng không còn lựa chọn nào khác. Nếu không, cả cây cổ thụ lẫn nhà hàng của cô đều sẽ trở thành mục tiêu cho những thế lực muốn phá hủy sự cân bằng của thế giới này.

 

---

 

Cùng lúc đó, bên ngoài khu rừng, có những kẻ khác cũng đang nhắm tới cây cổ thụ. Một bóng đen lẩn khuất giữa những tán cây, đôi mắt hắn ánh lên sự toan tính. Hắn đã theo dõi nhóm của Linh suốt một thời gian dài, và giờ đây, khi biết rằng cây cổ thụ có sức mạnh đặc biệt, hắn không thể bỏ qua cơ hội này.

 

"Cây cổ thụ này… sẽ thuộc về ta," bóng đen thì thầm, đôi môi hắn cong lên thành một nụ cười hiểm ác. "Và với sức mạnh của nó, ta sẽ không chỉ thống trị nơi đây, mà còn cả thế giới."

 

Hắn quay lại phía sau, nơi có một đội quân quái vật đang chờ lệnh. Với sự trợ giúp của chúng, hắn sẽ không chỉ chiếm lấy cây cổ thụ, mà còn phá hủy mọi thứ trên đường đi, bao gồm cả nhà hàng của Linh.

 

---

 

Linh cảm nhận được một làn sóng nguy hiểm đang tiến gần, nhưng cô vẫn không thể biết được nó sẽ đến từ đâu. Chỉ có một điều chắc chắn: trận chiến lớn hơn vẫn đang ở phía trước. Và cô phải sẵn sàng đối mặt với mọi thứ, không chỉ để bảo vệ bản thân, mà còn để bảo vệ những người cô yêu thương và toàn bộ thế giới này.

 

---

 

**Hết chương 18**

 

Loading...