Nguy To, Anh Trai Tôi Xuyên Thành Nữ Chính Ngược Văn - Chương 11: Đây là nam phụ làm "lốp dự phòng" của anh

Cập nhật lúc: 2025-10-03 07:34:59
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiểu Lan sốt ruột kêu lên:

"Xong xong thật sự xong ! Nếu   thể gả cho Thái tử, thì sẽ đúng theo cốt truyện, thoát , cả đời sẽ nhốt trong cuốn sách ……"

Lục Lễ cũng hoảng, chẳng qua vốn chẳng tha thiết gì chức Thái tử phi, chỉ là lo thật sự thể về !

"Mẹ nó! Cái tên khốn Thẩm Dục  cùng chắc chắn đang ngầm đắc ý lắm đây!"

Lục Lễ đá mạnh một cước cây, cây run rẩy hai cái.

Tiểu Lan bỗng nảy ý, vội :

"Anh trai, em cách !"

"Cách gì?"

"Trong nguyên tác Lục Li Li vốn cùng Thái tử gạo nấu thành cơm, Thái tử bất đắc dĩ mới cưới nàng Thái tử phi. Nếu  nghĩ cách cùng xảy chút chuyện ?" 

"Phi! Ý kiến c.h.ế.t tiệt gì ! Anh  gay, bảo  với một thằng đàn ông  cái gì? Không , tuyệt đối !"

Mới nghĩ đến thôi Lục Lễ thấy ghê tởm!

Tiểu Lan kiên nhẫn khuyên nhủ:

"Anh , hiểu rõ, hiện tại là nữ chính. Nữ chính tất nhiên cùng nam chính..."

Lục Lễ tức giận thề sống thề chết:

"Anh là trai của em, là nam, nam! Ông đây cho dù c.h.ế.t trong cuốn sách , cũng tuyệt đối cái trò đó với một thằng đàn ông khác!"

Lục Lễ ngửa mặt chỉ trời mà thề!

Ngay lúc , một nam tử trẻ tuổi mặc cẩm y hoa phục, phong độ tuấn dật, chậm rãi bước về phía .

Lục Lễ vốn tưởng chỉ là kẻ qua đường, liếc một cái thu ánh mắt về, tiếp tục vò đầu bứt tai vì chuyện của .

Không ngờ nam tử bước đến mặt, chắp tay :

“Vị cô nương hẳn là tam tiểu thư của Định Viễn hầu, Lục Li Li?”

Lục Lễ đưa mắt từ xuống , hỏi:

“Ngài là…?”

Người nọ mỉm :

“Ta là Tần Vương. Hôm nay tiến cung thỉnh an mẫu hậu. Nghe mẫu hậu đang tuyển cho đại ca một Thái tử phi ôn nhu hiền thục. Nay gặp, quả thật kinh diễm tuyệt sắc, khiến khỏi hâm mộ!”

Lục Lễ theo phản xạ sờ lên khuôn mặt  băng bó như cái xác ướp, đặc biệt hỏi thẳng cái tên mắt, ngươi đấy? Từ chỗ nào mà  kinh diễm tuyệt sắc hả?

Tiểu Lan vội thì thầm nhắc nhở:

"Anh, cẩn thận đó, đây là Tam hoàng tử Tần Vương Thẩm Chương, cũng chính là nam phụ trong sách!"

"Nam phụ? Trong tiểu thuyết ngôn tình, nam nhị chẳng là cái bánh xe dự phòng vạn năm của nữ chính ? Chẳng lẽ còn tiếp cốt truyện với nữa ?"

"Đương nhiên , chứ còn nữa!" Tiểu Lan đáp chắc nịch.

Lục Lễ ôm ngực, bỗng thấy mệt rã rời. Mình còn nam chính vứt bỏ xong, thế mà nhảy một thằng nam phụ từ tới!

Tần Vương thấy  ôm ngực, vẻ mặt đau khổ, liền lo lắng hỏi:

“Nghe Lục cô nương thương, chỗ nào khó chịu ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nguy-to-anh-trai-toi-xuyen-thanh-nu-chinh-nguoc-van/chuong-11-day-la-nam-phu-lam-lop-du-phong-cua-anh.html.]

Lục Lễ phẩy tay:

“Không , thương tích của nghiêm trọng, chỉ là tâm tình thôi.”

“Ồ? Vậy hẳn là chuyện phiền não ? Không ngại cùng bổn vương thử.”

“Aizz…” Lục Lễ thở dài, giọng nặng nề:

“Hoàng hậu nhận nghĩa nữ, về chúng sẽ thành . Ngài bao nhiêu tuổi , để còn nên gọi là ca ca   ?”

Tần Vương thoáng sững sờ, nở một nụ ôn nhu:

“Nếu quả thật là như , bổn vương cũng thấy ngại.”

“Không ngại cái gì? Hoàng gia các chẳng nhiều công chúa ?”

Tần Vương đáp, vẫn Lục Lễ mà mỉm dịu dàng. 

“Kỳ thật cũng Thái tử phi gì , chỉ là… Aizz…” Lục Lễ thở dài não nề.

Cái quyển sách nát đáng c.h.ế.t ! Cái cốt truyện mục nát đáng c.h.ế.t ! Còn cả đứa em gái đáng đ.á.n.h nữa! Lục Lan,  hận em đến nghiến răng nghiến lợi!

Trong điện, Hoàng hậu sang với Thái tử Thẩm Dục:

“Hoàng nhi, chẳng con vẫn luôn lòng Lục Li Li ? Lần mẫu hậu thuận theo con, chọn một vị Thái tử phi khác khiến con ý.”

“Mẫu hậu, nếu định Lục Li Li, bỗng dưng đổi?”

“Bổn cung chẳng qua là lo con chịu ủy khuất. Làm mẫu , tất nhiên nghĩ cho con cái. Chỉ cần con vui vẻ, mẫu hậu thế nào cũng .” Nói xong, Hoàng hậu còn dùng khăn tay lau hai giọt lệ, bộ dáng như thể vì Thái tử mà nhượng bộ nhiều.

Thẩm Dục vô cảm, đáp:

“Nếu  để con , cần đổi. Lục Li Li cũng .”

“Cái gì?” Hoàng hậu ngờ Thái tử nhanh chóng đồng ý với Lục Li Li như ,   kinh ngạc:

“Trước chẳng con cực kỳ chán ghét nàng ?”

Thái tử khổ:

“Từng thấy biển rộng, những dòng nước khác chẳng còn đáng kể. Giờ đây Thái tử phi là ai cũng quan trọng nữa.”

Hoàng hậu nhất thời nghẹn giọng. Dù Thái tử đồng ý, bà cũng tuyệt thể để nữ nhân tiến Đông Cung. Một khi nàng gả , e rằng chẳng mấy chốc sẽ lấn át chính . Bà bèn thêm:

“Chỉ sợ khuôn mặt Lục Li Li thể cứu vãn. Mà Thái tử phi sẽ là Hoàng hậu, mẫu nghi thiên hạ. Một nữ nhân hủy dung, khó tránh khỏi đời chỉ trích.”

“Nàng vì che chở mẫu mới chịu hủy dung. Nếu hoàng gia mà hủy hôn, càng khiến thiên hạ chê !”

“Con  nghĩ , thì chi bằng phong nàng công chúa, tìm một nhà trong sạch mà gả . Chúng là đế vương, nàng chẳng qua chỉ là một thần nữ, bảo hộ chúng vốn dĩ là bổn phận của nàng.”

Nhìn gương mặt tràn ngập tính toán của Hoàng hậu, Thẩm Dục chỉ thấy chua xót, khẽ :

“Mẫu hậu thật sự là vì nhi thần mà suy xét ?”

“Đương nhiên! Mẫu hậu chỉ một con, nghĩ cho con thì còn nghĩ cho ai?”

“Nếu thật sự nghĩ cho nhi thần, thì năm đó đối với Tiết gia, mẫu hậu để chút tình cảm nào?”

“Con ý gì?” Sắc mặt Hoàng hậu lập tức đổi.

Thẩm Dục thở dài:

“Lời mẫu hậu hẳn là hiểu rõ. Nhi thần dám quên ơn dưỡng d.ụ.c của mẫu hậu. Nếu Lục Li Li là mẫu hậu ngàn chọn vạn tuyển để Thái tử phi, bổn vương tự nhiên hài lòng, cần đổi nữa.”

Loading...