Người Tình Trong Mộng - Chương 73
Cập nhật lúc: 2024-08-15 10:17:08
Lượt xem: 71
Lịch trình hôm nay của Chu Duyên Xuyên là đi chụp ảnh để tuyên truyền cho《Cẩm Tú Sơn Hà》, dù gì bộ phim cũng sắp công chiếu.
Anh vừa đến phòng làm việc liền thấy Hình Mạn đang đứng cách đó không xa, hình như cô ấy đang nói gì đó với nhân viên bên cạnh, thấy anh đã tới thì đi đến chỗ anh.
“Tới sớm ghê.”
“Chị Mạn.” Chu Duyên Xuyên chào hỏi với cô ấy.
“Ừ, Nghiễm Ninh đã tới rồi, đang ở phòng hóa trang đấy.”
Hai người nói chuyện với ngữ khí khá quen thuộc, dù sao thì cũng đã hợp tác không chỉ một lần hai lần, cho nên mọi người cũng xem như là người quen, ngày thường rảnh rỗi thì cùng đi ăn một bữa cơm gì đó.
“Vâng, em đi tìm cậu ấy trước.”
“Đi đi.”
Lúc anh vào phòng hóa trang, bên trong chỉ có mình Tề Nghiễm Ninh.
“Mấy cô ấy chưa tới à?” Anh hỏi
Tề Nghiễm Ninh đang hóa trang, thấy anh vào liền cất điện thoại: “Tụng Nghị tới rồi nhưng vừa mới đi ra ngoài, Tống Trân và Bùi Nhạc còn chưa tới, chắc cũng sắp rồi.”
Vừa nói xong, Tề Nghiễm Ninh như phát hiện được gì đó, trên mặt anh ấy mang theo ý cười bất lương, cố tình đè thấp giọng: “Quầng thâm dưới mắt cậu, đêm qua…”
“Cút đi.” Chu Duyên Xuyên bình thản nhìn anh ấy: “Đêm qua cô Thẩm đến.”
“Cô Thẩm đến Bắc Kinh?” Tề Nghiễm Ninh kinh ngạc, nhưng nhiều hơn là vui mừng.
“Ừ, vừa đến đêm qua.”
“Buổi tối mình với cậu đi xem cô Thẩm, mấy năm không gặp rồi, cũng không biết cô ấy thế nào.”
Anh ấy nhớ trước kia mình thường hay tới nhà Chu Duyên Xuyên chơi, cho nên cũng rất quen với Thẩm Bội Tuệ. Thẩm Bội Tuệ đối xử với anh cũng rất tốt, cho nên lúc Thẩm Bội Tuệ đi, rất lâu sau anh còn chưa thích ứng được.
“Cũng được, cô ấy sẽ rất vui.”
Hai người đang nói chuyện, Hà Tụng Nghị vừa vặn đẩy cửa tiến vào.
“Duyên Xuyên, cậu đến rồi.”
“Ừ.”
“Vừa rồi hai người nói gì đó, trông rất vui thì phải?”
“Cậu mà biết thì cũng sẽ rất vui.” Tề Nghiễm Ninh cố ý thừa nước đục thả câu. Nhưng điều này thực sự khiến cho Hà Tụng Nghị hứng thú, cô cười hỏi: “Gì thế?”
“Cô Thẩm về rồi.”
Nụ cười trên mặt Hà Tụng Nghị lập tức cứng đờ, mơ hồ còn mang theo một ít sự mất tự nhiên: “Thật… Thật không?”
“Đương nhiên rồi, mình vừa nói với lão Chu tối nay tới nhà cậu ấy thăm cô Thẩm. Vừa hay chúng ta cùng đi đi, cô Thẩm thấy chúng ta chắc sẽ rất vui vẻ.”
“Mình…”
“Đừng nói cậu có việc nha, mình biết lịch trình của cậu.”
Sắc mặt của Hà Tụng Nghị không quá tự nhiên, cô không chắc chuyện năm đó Thẩm Bội Tuệ có biết không, nhưng dù bà ấy không biết thì cô cũng không dám đối mặt với bà ấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-tinh-trong-mong/chuong-73.html.]
“Cứ như vậy đi, buổi tối sau khi xong việc chúng ta cùng đi.”
Hà Tụng Nghị nhìn Chu Duyên Xuyên, vừa lúc Chu Duyên Xuyên cũng đang nhìn cô, cô đành phải bất chấp gật đầu.
“Vậy mình gửi tin nhắn cho cô Thẩm, chắc là giờ đang ở với mẹ mình.” Chu Duyên Xuyên lấy điện thoại trong túi ra, nhắn tin cho Thẩm Bội Tuệ.
...
Khoảng nửa tiếng sau, Tống Trân và Bùi Nhạc cũng đến, hơn nữa hai người còn là cùng đến. Lúc hai cô ấy đến, ba người kia đã trang điểm xong, nhưng cũng may việc quay chụp có trình tự trước sau.
Sắc mặt của hai người kia đều không tốt lắm, Hà Tụng Nghị không biết hai cô ấy có mối hận cũ, nhưng Chu Duyên Xuyên và Tề Nghiễm Ninh vẫn biết một ít.
“Đến rồi à.”
“Vâng.”
Đôi mắt Tống Trân không hề che dấu nhìn Tề Nghiễm Ninh.
“Khụ khụ…” Tề Nghiễm Ninh bị Tống Trân nhìn chằm chằm như vậy thì không quá tự nhiên, dùng tay che miệng ho nhẹ vài cái.
Chu Duyên Xuyên im hơi lặng tiếng mỉm cười.
“Đi thôi, chúng ta đến studio trước.” Tề Nghiễm Ninh nói.
Sau khi mấy người họ ra ngoài, trong phòng hóa trang chỉ còn lại hai người Tống Trân và Bùi Nhạc, còn có hai chuyên viên trang điểm.
Bùi Nhạc bắt chéo chân, khoanh tay. Tống Trân lại nhàn nhã lấy điện thoại lướt Weibo.
Không khí trong phòng hóa trang rất đè nén, hai chuyên viên trang điểm cũng không dám nhiều lời, chỉ nhìn nhau, sau đó lại yên lặng tiếp tục công việc của mình.
Lúc quay chụp, đầu tiên là chụp một mình, lúc các cô hóa trang, mấy người Chu Duyên Xuyên cũng đã chụp xong rồi, tiếp theo là đến Tống Trân.
Tống Trân sửa sang lại một chút, sau đó đi qua chỗ nhiếp ảnh gia.
Lâm Giang Nam đang điều chỉnh camera, cô ấy thấy Tống Trân đi đến thì nở nụ cười.
“Tiếp theo là cô à?” Cô ấy hỏi.
Tống Trân gật đầu: “Đúng vậy.”
“Được rồi, chúng ta bắt đầu đi.”
Nụ cười của Lâm Giang Nam rất có lực tương tác, Tống Trân cũng rất phối hợp với cô ấy. Quá trình quay chụp của hai người khá là suôn sẻ.
Chụp ảnh đơn xong, tiếp theo là chụp nam chính nữ chính, rồi đến nam phụ nữ phụ, cuối cùng là ảnh chụp chung tất cả mọi người.
Chụp xong toàn bộ thì đã hơn ba giờ chiều. Mọi người lần lượt thay đổi quần áo, tẩy trang, thu dọn xong liền chuẩn bị ra về.
Tống Trân thay quần áo xong, vừa ra liền thấy Tề Nghiễm Ninh đứng ở cửa.
“Đang đợi em à?” Tống Trân nhướng mày, trên mặt tràn đầy ý cười.
“Ừ, xem như là vậy đi.”
“Vậy tối nay anh muốn ăn gì?”
“Anh chờ là vì muốn nói cho em, tối nay không cần đến nhà anh nấu cơm.”
Nụ cười trên mặt Tống Trân lập tức hạ xuống: “Vì sao? Anh chê đồ ăn em làm không ngon?”