Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Người Tình Trong Mộng - Chương 4

Cập nhật lúc: 2024-07-17 23:01:22
Lượt xem: 263

Năm năm sống nhờ ở nhà của Chu Duyên Xuyên, đều là Chu Duyên Xuyên chăm sóc Hà An Nhiên.

 

Trong kí ức của cô, Chu Duyên Xuyên là một người rất ít nói. Anh thích yên tĩnh, bình thường trên mặt ngoài sự bình thản thì không tìm thấy được vẻ mặt gì nữa. Ấn tượng khắc sâu trong cô là mỗi lần thành tích của cô sau kì thi tăng lên vài hạng, cô mới có thể nhìn thấy khóe môi anh mang ý cười ôn hòa.

 

Gặp được Chu Duyên Xuyên, cũng tương đồng với việc không bao lâu sau, cô gặp được một cô gái có tên là Hà Tụng Nghị.

 

Cô gái đó có một mái tóc đen dài, dáng người cao gầy, khí chất tao nhã, lúc cười rộ lên nhìn rất xinh đẹp.

 

Bạn của Chu Duyên Xuyên không nhiều lắm, ngoại trừ Tề Nghiễm Ninh cô vốn quen ngay từ đầu thì chỉ còn một người nữa là Hà Tụng Nghị. Cô ấy và Chu Duyên Xuyên là bạn đại học, cũng là người bạn khác giới duy nhất của Chu Duyên Xuyên.

 

Mỗi lần gặp mặt, cô ấy đều cười gọi cô là "em gái An Nhiên."

 

Nhưng trong lòng Hà An Nhiên, thật ra cô không thích Hà Tụng Nghị, cô không thích cô ấy luôn tỏ ra thân thiết gọi cô là "em gái An Nhiên", cũng không thích cô ấy luôn vây quanh trò chuyện với Chu Duyên Xuyên.

 

Trong thâm tâm Hà An Nhiên, Hà Tụng Nghị giống như sự tồn tại của một cơn ác mộng, bởi vì cô cảm thấy Hà Tụng Nghị giống như một kẻ xâm lược, luôn muốn từng chút từng chút chen chân vào cuộc sống của cô và Chu Duyên Xuyên.

 

Lần đầu tiên gặp Hà Tụng Nghị, lúc đó cô đang học lớp 9, vừa về đến nhà.

 

Đó là lần đầu tiên cô thấy Chu Duyên Xuyên mang một cô gái về nhà, tuy rằng đi cùng còn có Tề Nghiễm Ninh nhưng vậy cũng đủ làm cô thảng thốt hồi lâu.

 

Chu Duyên Xuyên nhìn cô đang đứng ngây ngốc ngoài cửa: "Nhìn gì đó, còn không vào đây."

 

Lúc đó cô như vừa tỉnh lại khỏi giấc mộng, thay dép rồi đi vào.

 

Mới vừa bước vào, Hà Tụng Nghị ngồi trên sô pha đã bước đến: "Chắc em là em gái An Nhiên nhỉ, chị hay nghe Duyên Xuyên nhắc tới em."

 

Hà An Nhiên không nói chuyện, chỉ nhìn cô ấy. Một mái tóc đen, khuôn mặt xinh đẹp, nụ cười dịu dàng, dáng người mảnh khảnh, phập phồng quyến rũ. Không giống cô, là một vùng đất bằng phẳng, một cây gậy trúc.

 

"Chào chị." Tuy rằng trong lòng cô không thích nổi cô ấy nhưng lễ nghi cơ bản vẫn phải có, cô mỉm cười gật đầu.

 

"Cô ấy là Hà Tụng Nghị, bạn của anh."

 

Hà Tụng Nghị.

 

Ngay cả tên cũng dễ nghe như vậy.

 

Bắt đầu từ lúc đó, bóng dáng của Hà Tụng Nghị dường như luôn xuất hiện trong cuộc cống của cô.

 

Vốn là ba người liền biến thành bốn người. Có nhiều lúc, cô theo chân ba người kia, cảm thấy mình nói gì cũng không thể xen vào, bởi vì chuyện ba người họ nói đều là chuyện đại học. Cô là một học sinh sơ trung nên không thể lý giải được, rất nhiều lúc cô chỉ có thể im lặng ngây ngốc.

 

"Cô gái, đến rồi." Giọng nói đậm chất Bắc Kinh của bác tài phá vỡ mạch suy nghĩ của Hà An Nhiên.

 

Cô nhìn bên ngoài, quả nhiên là đã đến cầu Tửu Tiên.

 

"Bao nhiêu tiền ạ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-tinh-trong-mong/chuong-4.html.]

 

Bác tài nhìn bảng giá: "Bốn mươi chín đồng."

 

Hà An Nhiên trả tiền rồi xuống xe.

 

Sau khi xuống xe, Hà An Nhiên cũng không vội vàng về nhà mà đến phố buôn bán Tửu Tiên, xuyên qua con đường cái, vòng qua một chỗ ngoặt rồi vào thang máy lên tầng chín.

 

Tầng chín có một phòng vẽ tranh minh họa, là của Hà An Nhiên.

 

Đẩy cửa ra đi vào, một mùi độc đáo của chì gỗ ập đến, đối người học mỹ thuật tạo hình như cô thì nó rất quen thuộc.

 

Vài người đang cúi đầu vẽ tranh đều không hẹn mà cùng ngẩng đầu.

 

"Chị Nhiên, về rồi à?"

 

"Ừ."

 

Chào hỏi đơn giản xong, mọi người lại tiếp tục quay trở lại với công việc của mình.

 

"Không phải hôm nay cùng Tống Trân đi thử vai sao? Xong rồi hả?" Tôn Duyệt ngẩng đầu lên khỏi giá vẽ, hỏi cô.

 

Tôn Duyệt là bạn đại học của Hà An Nhiên, đồng thời cũng là cộng sự của Hà An Nhiên.

 

Hà An Nhiên đi qua: "Ừ. Đơn đặt hàng thế nào?"

 

Tôn Duyệt nghiêng đầu nhìn máy tính phía sau: "Cũng được. Có hơn mười đơn đặt làm trang bìa, đơn hợp tác với tạp chí cũng không ít."

 

Phòng làm việc của các cô không lớn, nhân viên cũng không nhiều lắm, thêm cô nữa thì tổng cộng cũng chỉ có sáu người. Tuy vậy đối với người trong ngành, phòng làm việc của cô cũng coi như có chút danh tiếng. Phòng làm việc từng hợp tác với vài tạp chí, chuyên cung cấp trang bìa cho nhiều tác giả, hơn nữa bây giờ còn có cửa hàng Taobao, khách hàng đặt đơn, các cô phụ trách nhận đơn, một tuần vài đơn là được.

 

Bận việc một buổi sáng, đến giữa trưa, tất cả mọi người đều đã đói đến mức bụng dán vào lưng, bụng vì đói mà kêu vang. Hà An Nhiên liền gọi cơm thịt nướng dưới tầng cho bọn họ.

 

Tốc độ đưa cơm dưới tầng rất nhanh, vừa đặt chưa đến nửa giờ, người giao cơm hộp đã xách theo sáu phần cơm thịt nướng gõ cửa phòng làm việc của các cô.

 

Người giao cơm đặt cơm thịt nướng trên bàn trà giữa phòng làm việc, các cô gái đã sớm đói meo nhanh chóng vây lại, hành vi cử chỉ không còn chút nữ tính nào. Nhưng người giao cơm hộp nhìn cũng đã quen, mặt không đổi sắc giao cơm như cũ.

 

"Cậu em đẹp trai này, sao chị cảm thấy hôm nay em còn đẹp hơn cả hôm qua nhỉ?" Tôn Duyệt vừa gấp gáp mở hộp cơm vừa đùa giỡn với cậu bé giao cơm hộp.

 

Cậu ta không nói gì, chỉ nhìn cô ấy, bởi vì cậu ta đã sớm quen.

 

"Tổng cộng là chín mươi đồng (~300.000 VNĐ)."

 

Hà An Nhiên lấy tiền đưa cho cậu ta, lấy tiền xong cậu ta liền đi xuống.

 

"Chậc chậc, lạnh lùng quá." Tôn Duyệt nhìn bóng dáng của cậu ta, khoa trương run rẩy.

 

"Nhưng mà nói thật, vì sao bây giờ người giao cơm cũng có giá trị nhan sắc cao như vậy nhỉ, thế giới này đúng là chỉ có thể nhìn mặt."

Loading...