Người Ta Sinh Tồn Vật Vã,Tôi Mở Hack Gặp Đâu Quét Đó - Chương 578

Cập nhật lúc: 2025-11-06 14:52:02
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Lf9NukroY

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lục Sanh mím môi, lặng lẽ quan sát xung quanh.

Nhìn những t.h.i t.h.ể biến dạng , lẽ họ đều nấm ký sinh mà c.h.ế.t.

Trương Hiểu Quyên Triệu Mộc Gia xem náo nhiệt: “Quần áo những đều nấm ăn mòn, rõ màu sắc, chúng xác định phận? Ngay cả đến hôm nay cũng .”

“Toàn sợi nấm chiếm hết, căn bản khó xác định thời gian tử vong.” Triệu Mộc Gia, với kiến thức y học hạn, cũng chấn động nhỏ.

Tất cả tại hiện trường .

đề nghị tất cả các căn cứ kiểm tra thành viên của .” Từ Băng vẻ mặt nghiêm trọng.

Các căn cứ dám chậm trễ, một nữa điểm tra nhân viên của .

Kết quả giống như lúc , mỗi căn cứ đều đầy đủ thành viên, thiếu một ai.

“Vì đều thiếu , cần quá lo lắng chứ? Có lẽ những t.h.i t.h.ể ở đây từ lâu, chỉ là chúng chú ý tới.” La Thành một cách thờ ơ: “Trong mạt thế cái gì cũng thể xảy . Vì chúng vấn đề gì, cứ việc của thôi.”

Hắn nóng lòng mang những cây nấm ngon về căn cứ.

Lời giải thích của La Thành cũng khá hợp lý, hơn nữa các căn cứ vốn dĩ cũng mất mát gì, nên đều thuận theo.

“Chúng mới xem kỹ thì gió, lẽ những t.h.i t.h.ể ở đây từ , chỉ là gió thổi sạch lá rụng, chúng mới thấy.” Một lãnh đạo căn cứ nhỏ bên cạnh cũng phụ họa.

, là chúng tiếp tục ?”

Mọi đều quá tò mò về nấm mà căn cứ Diệu Quang nuôi trồng. Sự khao khát đối với món ngon tuyệt đỉnh đó, mạnh mẽ loãng nỗi sợ hãi của .

So với món ngon bày mắt, mấy t.h.i t.h.ể là gì? Vô danh vô tính, dù cũng của .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-ta-sinh-ton-vat-vatoi-mo-hack-gap-dau-quet-do/chuong-578.html.]

“Vì nhiệt tình như , chúng lên núi . Bên trong còn nhiều loại nấm, đều là giống mới chúng trồng.”

Từ Băng vốn định dừng , nhưng chịu nổi sự nhiệt tình của , đành miễn cưỡng dẫn lên núi.

Con đường lên núi hiểm trở, vì ánh nắng nên mọc đầy rêu trơn trượt. Loại rêu biến dị chứa nhiều nước, dẫm lên trơn. Lên núi chỉ một con đường độc đạo nhỏ hẹp, dọc đường ít trượt ngã.

La Thành vốn thiếu rèn luyện, sức khỏe yếu, mới vài trăm mét thở hổn hển thẳng dậy .

“La Vũ Hiên, đây.” Hắn chống đường núi, gọi La Vũ Hiên một cách cáu kỉnh: “Lại đây, đỡ .”

La Vũ Hiên cúi đầu, im lặng tới, khuôn mặt trắng nõn chỉ còn sự tê dại.

“Nửa ngày cũng một lời, thật nhàm chán.” La Thành thô bạo đặt tay lên vai La Vũ Hiên, liếc em gái ruột của với vẻ ghê tởm.

La Vũ Hiên cả quá trình một lời, đôi mắt luôn bao phủ bởi một tầng sương mù u buồn.

“Ơ? Lúc nãy tè ở ? Sao lên ?”

Tuyền Lê

Đi nửa đường, trai mắt kính của căn cứ K3 đột nhiên kêu lên, kinh ngạc chỉ một thanh niên cao lớn cường tráng của căn cứ Linh Phong.

Người thanh niên đầu một cách máy móc, đôi mắt trống rỗng vô thần về phía bé mắt kính, khóe miệng động đậy nhưng gì.

Mã Đông Mai vỗ nhẹ mu bàn tay trai mắt kính: “Đừng vô lễ như .”

“Không , thật sự thấy đó!”

Cậu trai mắt kính vẻ mặt uất ức: “Lúc nãy tiểu tiện, tìm chỗ giải quyết, thấy cây cổ thụ mặt ! xong , thể lên ?”

Tô Chính và Mã Đông Mai sững , đó cảnh giác về phía của căn cứ Linh Phong.

“Các K3 ăn no rỗi việc ? Người khác tiểu các cũng quản? Hơn nữa Tiểu Húc luôn ở bên cạnh chúng , khi nào thì tè?” Người của căn cứ Linh Phong cũng tức giận chịu , lập tức phản bác.

Loading...