Người Ta Sinh Tồn Vật Vã,Tôi Mở Hack Gặp Đâu Quét Đó - Chương 570
Cập nhật lúc: 2025-11-06 11:39:20
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2LQDldxyH5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
trong ký ức kiếp của Lục Sanh thông tin về Diệu Quang, cho nên hiện tại đối với nơi là một tờ giấy trắng.
Tô Chính tính nết của Lục Sanh, mời mở hội lớn kiểu chắc chắn Tô Chính đề xuất, tám phần là Diệu Quang và các chỗ khác thông qua Tô Chính mời Lục Sanh.
Lục Sanh nghĩ ngợi, nhanh bảo Hàn Nhị trả lời Tô Chính một chữ "Đi" đơn giản.
Ở là ở đó tranh giành, loại hội nghị liên minh quy mô lớn về cơ bản chủ đề đều xoay quanh kẻ tham gia.
Tuy rằng chỗ ở an tuyệt đối, nhưng ngày nào cũng ở trong đó thật sự chút chán ngắt, cô cũng xem đám tốn công tốn sức mở hội nghị liên minh là mục đích gì.
Lúc đồ dùng còn của các căn cứ hẳn là đều thiếu thốn, cái gọi là trao đổi chắc cũng đổi cái gì mới mẻ.
Diệu Quang ở cách xa hơn trăm dặm, nhưng do gần đây ánh sáng mặt trời quá độc hại, chỉ c.h.ế.t nhiều, thây ma c.h.ế.t cũng ít.
Trên đường bọn Lục Sanh chỉ gặp vài đợt xác c.h.ế.t trôi dạt nhỏ lẻ, c.h.é.m dưa thái rau tùy tiện nghiền ép qua.
Diệu Quang xây dựng ở khu công nghiệp lớn ở vùng nội địa tỉnh H, gần đó mấy chục dặm đều là chuỗi ngành nghề xưởng và xưởng sản xuất chỉnh, thậm chí còn bao gồm một nhà máy phát điện công nghiệp.
Do đó Diệu Quang phát triển nhanh, công cụ sinh hoạt sản xuất của chỗ ở về cơ bản thể tự cung tự cấp, so với các chỗ khác chất lượng cuộc sống rõ ràng hơn nhiều.
Lục Sanh bọn họ tới thì bên ngoài chỗ ở ít xe từ các chỗ khác tới.
Căn cứ lớn còn miễn cưỡng cho thành viên tham gia bao kín mít còn lọng che nắng lớn, căn cứ nhỏ điều kiện hạn, chỉ thể dùng quần áo bọc kín như xác ướp, xuống xe liền hướng về phía căn cứ Diệu Quang chạy như điên.
Lục Sanh mấy mặc áo khoác chống ánh sáng mặt trời mỏng manh xuống xe, liền lập tức trở thành tâm điểm của .
"Trời đất ơi, đám là trẻ con , mà dám mặc ít như dám ngoài."
"Không đầu óc bệnh, thì là vẻ điên , lát nữa cửa xem , đoán chừng mỗi đều thối rữa."
"Nhìn tuổi đều lớn, thật là nghĩ cái gì."
Lục Sanh một hàng để ý tới mấy lắm mồm , thẳng tới gần căn cứ Diệu Quang, cùng Tô Chính Mã Đông Mai bọn họ chờ ở cửa hội họp.
K3 dù cũng nền tảng dày, Tô Chính bọn họ bao kín mít, cũng tạm thời lúng túng.
Hai đội hội họp đó liền ở sự dẫn dắt của Tô Chính tiến tòa nhà hành chính của căn cứ Diệu Quang.
Bên trong ít căn cứ tới , bọn họ cửa liền thấy hai căn cứ lôi lôi kéo kéo xảy xung đột.
"Mọi đều là tới khai hội, dựa cái gì đem chỗ mát mẻ nhường cho các ?"
"Lại chúng là tới , tới , các tới tự tìm chỗ mà ở !"
Mấy ăn mặc rách nát của một căn cứ khác đẩy la lớn.
"Bảo cút thì cút, hà cớ gì lắm lời vô nghĩa!" Người của căn cứ ăn mặc rõ ràng sạch sẽ chỉnh tề, ở thời buổi mạt thế sống còn tệ.
Lâm Tiểu Bảo thích hóng hớt tin tức lập tức chạy tới hiện trường hóng chuyện, một hồi liền trở .
"Là căn cứ Kiện Dân và căn cứ Thiên Lộc."
Tuyền Lê
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-ta-sinh-ton-vat-vatoi-mo-hack-gap-dau-quet-do/chuong-570.html.]
Lâm Tiểu Bảo miêu tả đơn giản về xung đột, "Căn cứ Kiện Dân tới , tìm một chỗ mát mẻ. Thiên Lộc tới cũng thích chỗ , liền cưỡng ép đuổi ."
"Cái gì , hống hách như , nóng khác nóng?" Hàn Nhị tức giận trừng mắt một đám của căn cứ Thiên Lộc.
Hành lang tầng một mấy cửa sổ thể lọt ánh sáng, khu vực ánh sáng chiếu thẳng nhiệt độ rõ ràng cao hơn nhiều, cho nên đều chọn một chỗ mát mẻ để ở.
Tuy rằng thể dùng vải che ánh sáng đem cửa sổ chắn , nhưng ánh nắng liền cần dùng điện chiếu sáng.
So sánh thì điện vẫn thiếu hơn một chút, cho nên căn cứ Diệu Quang chỉ treo một lớp rèm mỏng.
"Đám căn cứ Thiên Lộc chính là như , tới cũng hống hách. bởi vì bọn họ vũ khí nhiều, đ.á.n.h ưu thế, cho nên bình thường các căn cứ khác đều nhường bọn họ."
Mã Đông Mai khẩy một tiếng, lông mày khí nhếch lên, "Nghe hiện tại cũng , ăn núi lở. Trong căn cứ bọn họ đất canh tác, lương thực dự trữ sắp hết , thể là định dùng một ít vũ khí loại bỏ để đổi chút lương thực."
"Má ơi, coi khác là kẻ ngốc? Họ cần đồ bỏ còn khác là thể ?" Trương Hiểu Quyên một cách ngỡ ngàng.
Mã Đông Mai lạnh lùng đ.á.n.h giá đội ngũ đối diện, "Các binh mạnh tướng mạnh mà thôi, trong nước đối với s.ú.n.g ống kiểm soát vẫn nghiêm, hiện tại còn ít căn cứ dùng s.ú.n.g tự chế theo phương pháp thủ công, đặc biệt dễ nổ nòng."
"Chỉ cần bọn họ nguyện ý cho một cái giá , vẫn là thể đổi ."
Lục Sanh lạnh lùng đ.á.n.h giá một chút, dẫn đầu căn cứ Thiên Lộc là một đàn ông ba mươi tuổi, một bộ dáng vẻ hưởng lạc quá độ.
Bên cạnh còn mang theo một cô gái trẻ dịu dàng yếu đuối, ngọt ngào đáng yêu, chỉ điều chút gầy.
Nghe bên cạnh tám chuyện, đàn ông tên là La Thành, bên cạnh là em gái La Vũ Hiên.
Các căn cứ khác xem náo nhiệt đều đang chằm chằm La Vũ Hiên, lượt đoán xem điều kiện sinh hoạt của căn cứ Thiên Lộc bao nhiêu, thời buổi mạt thế còn thể nuôi xinh như .
Đại sảnh tầng một của căn cứ Diệu Quang khí lưu thông lắm, hơn nữa trong đại sảnh chen chúc những tới tham gia đại hội liên minh, nhiệt độ phòng vốn oi bức nhanh tăng lên mấy độ.
Toàn bộ đại sảnh giống như một cái lò hấp lớn, tất cả ở hiện trường đều nóng đến mồ hôi đầm đìa.
Áo khoác chống ánh sáng mặt trời tuy rằng thông thoáng, nhưng ngay cả đầu và mặt đều bao bọc, thời gian dài cũng chút khó chịu. Lục Sanh và Tôn Điềm Điềm cùng những khác kéo khóa áo, cài kính râm lên khóa áo ngực.
Mấy lộ mặt, nhanh hấp dẫn sự chú ý của ở hiện trường.
Vừa Lục Sanh bọn họ bao bọc như một phụ nữ trùm khăn, căn bản rõ mặt, hiện tại mũ cởi , tất cả mới kinh ngạc phát hiện trong tầm mắt còn vẻ tuyệt trần như .
Bởi vì liên quan việc ánh sáng mặt trời chiếu thẳng, phần lớn ở hiện trường đều đen như than, da dầu thì cả khuôn mặt đều đen bóng loáng, giống như khoai tây muối ngâm trong nước tương.
Lục Sanh bọn họ mấy lộ mặt, giống như sữa đổ mè đen, trắng đến chói mắt.
Nước nhân tinh hạch chỉ thể tăng cấp dị năng, còn một công hiệu dưỡng nhan. Vốn dĩ Tôn Điềm Điềm và Hàn Nhị mặt chút đốm nhỏ đáng kể, từ khi ngày nào cũng Lục Sanh cho ăn nước ép tinh hạch, từng sắc mặt trắng nõn như trứng bóc vỏ.
Vốn dĩ sự chú ý của đều ở La Vũ Hiên, hiện tại từng đều chằm chằm Lục Sanh bọn họ.
Lục Sanh làn da trắng đến phát sáng trong suốt, khỏe mạnh trắng hồng, từng đều mềm mại thể vắt nước.
"Mấy cô bé là ai ? Trước từng gặp? Căn cứ nào ?" Có hiếu kỳ hỏi thăm.
"Không tên, dường như là Tô thiếu của K3 dẫn tới, là một căn cứ nhỏ vô danh núi."