Tôn Lộ ngẩng đầu lên với vẻ mặt nghiêm trọng, “Bọn họ động d.a.o kéo Từ Tĩnh .”
“Còn những khác thì .” Đôi mắt sắc bén của Lục Sanh trễ xuống, đàn ông trung niên hai bên thái dương bạc trắng, khí chất nhã nhặn mặt.
Trước đó khi sơ tuyển ở viện nghiên cứu chỉ gặp Giáo sư Hoàng thoáng qua, giờ gần, Lục Sanh mới rõ tướng mạo của ông .
Giáo sư Hoàng khuôn mặt vuông vức tuấn, ngũ quan là tướng mạo chính trực dễ nhận . Tuy hai bên thái dương và chân tóc bạc trắng, nhưng da căng mịn bóng loáng, khóe mắt dễ lộ tuổi tác cũng chỉ vài nếp nhăn mờ nhạt.
Tuy làn da và trạng thái cơ thể già , nhưng sự phong sương và từng trải trong ánh mắt một thì dù thế nào cũng che giấu .
Giống như ánh mắt của sinh viên nghiệp vẫn còn sự ngây thơ trong sáng, nhưng khi ánh sáng trong mắt sẽ nhanh chóng biến mất. Ánh mắt thể lừa dối khác.
Trong mắt Giáo sư Hoàng đầy sự đục ngầu và từng trải của lớn tuổi, kết hợp với làn da trẻ trung căng mịn, tạo nên sự hòa hợp. Cả cảm giác già trẻ kỳ lạ.
Lúc , Tôn Lộ kiểm tra tất cả các đối tượng thí nghiệm trong phòng thí nghiệm.
“Hầu hết đều dấu vết phẫu thuật, thể thấy kỹ thuật , vết thương dù là vết cắt vết khâu đều tinh xảo.” Tôn Lộ nhếch môi, hiệu về phía hai chiếc xe lăn ở góc.
Trên xe lăn hai đàn ông trẻ tuổi phù nề, cánh tay còn cắm ống dẫn truyền để rút máu.
“Hai gần như rút cạn m.á.u , mới xem, trong túi rút là máu.” Tôn Lộ nhíu mày.
“ xem nhóm m.á.u và hồ sơ rút máu, đều là nhóm m.á.u AB và B. Chắc là đối tượng cố định cần truyền máu.”
Lục Sanh nhẹ nhàng nhảy xuống khỏi bàn thí nghiệm, đôi mắt đạm mạc trễ lên, “Ông cần nhiều heo m.á.u như để gì?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-ta-sinh-ton-vat-vatoi-mo-hack-gap-dau-quet-do/chuong-559.html.]
Người bình thường rút 400ml m.á.u cần hai tuần để hồi phục, nếu nhu cầu m.á.u lớn, Giáo sư Hoàng cần thiết rút cạn những cùng lúc.
Giáo sư Hoàng im lặng , nghiêng đầu tránh ánh mắt nghi vấn của Lục Sanh.
Không khí giằng co vài giây, từ một phía khác đột nhiên vang lên một giọng nam lạnh lùng, “Bởi vì kéo dài tuổi xuân bằng cách máu.”
Người hóa là Đặng Nhiên.
Đặng Nhiên khóe miệng nhếch lên một nụ giễu cợt, “Nói các đều cảm thấy buồn đúng ? Một lão già năm sáu mươi tuổi, mà say mê chống lão hóa.”
“Cái gì?”
Tuyền Lê
Không do t.h.u.ố.c hết tác dụng , ngay cả Lý Khải Toàn cũng từ sàn bò dậy, vẻ mặt kinh ngạc hỏi.
“Giáo sư Hoàng đáng kính của chúng là nhóm m.á.u AB, các lật hồ sơ là tìm , phần lớn những con heo m.á.u lừa đến đều là nhóm m.á.u AB.” Đặng Nhiên cầm quyển sổ ghi chép bàn, vẻ mặt chế nhạo lắc lắc.
Tôn Lộ nuốt nước bọt đầy kinh ngạc, “Nhiều m.á.u như , dù mang canh huyết quản cũng ăn mấy ngày, ?”
Đặng Nhiên giãn mày ghế xoay, vắt chéo hai chân chậm rãi , “Theo cân nặng tính toán, lượng m.á.u dự trữ trong cơ thể Giáo sư Hoàng 5000ml. Hắn mỗi tuần đều rút đủ lượng từ những con heo m.á.u , đó thông qua tuần ngoài cơ thể, dùng m.á.u rút thế cho m.á.u vốn trong cơ thể.”
“Truyền m.á.u lượng lớn sẽ biến chứng nghiêm trọng… Làm thể?” Tôn Lộ lẩm bẩm.
“Viện nghiên cứu giải quyết vấn đề liên quan, chỉ cần bổ sung t.h.u.ố.c theo đúng thời gian, sẽ di chứng quá nghiêm trọng.” Đặng Nhiên tùy ý vẫy tay.
Gương mặt Giáo sư Hoàng tái mét, lưỡi d.a.o sắc bén của Lục Sanh tức giận gầm lên, “Ngậm miệng ! khổ cực dạy bao nhiêu năm! Cậu báo đáp như ?!”