Người Ta Sinh Tồn Vật Vã,Tôi Mở Hack Gặp Đâu Quét Đó - Chương 555

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-11-06 07:12:48
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2LQDldxyH5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Hôm nay quá muộn, các bạn tạm thời cứ nghỉ ở đây một đêm . Giáo sư Hoàng mấy ngày nay đang giao lưu học thuật ở các căn cứ khác, vài ngày nữa mới về. Các bạn cứ yên tâm ở đây, bất kỳ yêu cầu nào cũng thể đưa ."

Mạnh Nhị bật đèn, khách khí dặn dò Lục Sanh và : "Mỗi ngày sẽ chuyên môn đưa bữa sáng, bữa trưa, bữa tối cho các bạn, các bạn ăn gì cũng thể tự đưa , chỉ cần trong phạm vi hợp lý viện nghiên cứu đều sẽ đáp ứng."

Sau đó đơn giản dặn dò vài câu, liền lui khỏi phòng.

Đợi Mạnh Nhị , những còn lập tức hưng phấn lao lên giường.

Lý Khải Toàn dùng tay ấn ấn giường, chút kích động ngẩng đầu: "Đệm giường mềm quá, còn mới nữa!"

"Gối cũng là loại đặc biệt của khách sạn năm thời mạt thế!"

"Còn máy chiếu!"

"Còn thể chọn phim để xem!"

"Ở đây còn tủ lạnh nhỏ ! Trong tủ lạnh còn đồ uống và trái cây!"

Môi trường sống thoải mái và thiết giải trí lập tức khiến ba còn ngoài Lục Sanh và Tôn Lộ thả lỏng cảnh giác. Ngay cả Lý Khải Toàn mới hỏi Mạnh Nhị về tung tích của khác cũng buông lỏng phòng , một mặt hưởng thụ giường nghịch máy chiếu.

Bên Trâu Lộ mở tủ lạnh ôm quả dưa hấu ướp lạnh ăn ngấu nghiến.

Lục Sanh lạnh lùng đ.á.n.h giá đồ đạc trong phòng.

Căn phòng 200 mét vuông, chút giống phòng bệnh phiên bản phóng đại. Tổng cộng tám giường đơn đặt thành hai hàng trong phòng.

Vẫn thiết giám sát camera góc c.h.ế.t, ngay cả máy chiếu trông vẻ vô hại cũng lắp đặt camera hồng ngoại siêu nhỏ.

Trong phòng lan tỏa một mùi t.h.u.ố.c khử trùng thoang thoảng, chút khó ngửi.

Tuyền Lê

Mặc dù môi trường xa hoa trông vẻ thoải mái hơn, nhưng bản chất vẫn là một nhà tù lớn phiên bản sang trọng, khác gì đây.

Vài còn ấm chỗ, viện nghiên cứu phái mang bữa tối đến.

Bốn món mặn, một món canh kèm theo món tráng miệng bữa ăn, ba món là thịt, món còn miễn cưỡng coi là rau là gỏi xoài chua cay.

Tiêu chuẩn ở thời kỳ mạt thế là đỉnh cấp . Lý Khải Toàn và Trương Chí Quốc đĩa thức ăn đầy thịt mắt sáng rực, nhận lấy đĩa thức ăn ăn như hổ đói.

Lục Sanh vẫn theo cách cũ, dùng năng lực tinh thần tạm thời ảnh hưởng đến camera, tìm một góc khuất đổ thức ăn gian.

Sau bữa tối, ba còn lâu mí mắt nặng trĩu.

"Người đến môi trường thoải mái thì dễ buồn ngủ." Lý Khải Toàn còn hết câu, ngã phịch xuống gối bắt đầu ngáy.

Trương Chí Quốc cố gắng mở mắt chỉnh sửa chăn, xuống phát tiếng thở đều đều.

Bên Trâu Lộ thì càng từ lúc nào chìm giấc mộng .

"Ngủ sớm ." Lục Sanh liếc mắt hiệu với camera hồng ngoại đang nhấp nháy tường, chủ động lên giường.

Tôn Lộ lập tức hiểu ý, giả vờ ngáp: "Buồn c.h.ế.t buồn c.h.ế.t, lâu ăn no như ."

Hai xuống vẫn mở mắt, lặng lẽ trong lòng đếm thời gian.

Mười phút , Trương Chí Quốc giường đột nhiên bật dậy.

Lục Sanh và Tôn Lộ lập tức cảnh giác dựng tai lên.

Trước bữa tối Trương Chí Quốc từng nhân viên nữ xinh ở đây gọi riêng chuyện, chẳng lẽ gì mờ ám?

Hai nheo mắt, mơ hồ Trương Chí Quốc cử động cứng nhắc dậy đến cửa, đột nhiên đưa tay .

Ngoài cửa một dáng nhỏ nhắn, còn một giọng nữ dịu dàng đang chuyện.

"Ngoan, về ."

Một lát , giọng nữ nhẹ nhàng dỗ dành.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-ta-sinh-ton-vat-vatoi-mo-hack-gap-dau-quet-do/chuong-555.html.]

Trương Chí Quốc lời nào, động tác như mất hồn trở bên giường, "hự" một tiếng nặng nề ngã xuống.

Bữa tối viện nghiên cứu cung cấp quả nhiên vấn đề.

Không chỉ Trương Chí Quốc, phòng trong gây động tĩnh lớn như , Lý Khải Toàn và Trâu Lộ cũng như ngủ say phản ứng.

Bữa tối chắc chắn thêm thành phần gây mê.

Lục Sanh cân nhắc một lát, dùng điểm tích lũy từ cửa hàng hệ thống đổi hai lọ t.h.u.ố.c giải độc và t.h.u.ố.c bổ sung dị năng nhét cho Tôn Lộ.

Lục Sanh và Tôn Lộ miễn cưỡng giường đến tám giờ, mãi đến khi Lý Khải Toàn và Trâu Lộ tỉnh dậy mới cùng dậy.

“Hôm qua ngủ nhanh thật đấy.” Tôn Lộ xuống giường, đến bên Trương Chí Quốc, ngoài mặt chuyện, thực chất là quan sát ở cự ly gần.

Ngoại hình của Trương Chí Quốc gì khác biệt, chỉ là sắc mặt tái nhợt.

là lợn rừng ăn cám, khó khăn lắm mới ngủ giường mềm, kết quả ngủ một đêm mệt c.h.ế.t , như rã rời.” Trương Chí Quốc càu nhàu, hoạt động vai.

Lý Khải Toàn bên cạnh dựa đầu giường, “Không , ngày lành còn nhiều, qua vài ngày sẽ quen thôi.”

“Anh ngủ ngon, thấy chỗ nào thoải mái ?” Tôn Lộ giả vờ vô tình hỏi dò.

Trương Chí Quốc hoạt động cổ họng cứng đờ, “Chỗ khác thì gì, chỉ là cảm thấy lạnh.”

Hơi lạnh?

Lục Sanh hề tỏ thái độ, đ.á.n.h giá Trương Chí Quốc. Biến mất cả đêm, vết thương rõ ràng, nhưng sắc mặt tái nhợt đến đáng sợ.

Trương Chí Quốc xắn tay áo, cuối cùng dừng cánh tay một chấm đỏ nhỏ li ti.

Trương Chí Quốc cứng đờ xoay cổ, giơ tay vung vung cánh tay hai cái, “Ngủ một giấc thoải mái, cánh tay cũng sưng lên, là ch.ó nhà chỉ hợp ăn khổ, hưởng nổi chút phúc khí.”

Hắn xuống mép giường, dùng hai bàn chân đen sì đen sì của cố gắng cào giày gầm giường.

Cào mấy cái mới kéo giày đến bên giường, Trương Chí Quốc khó khăn cúi xuống, dùng tay móc phần giày kéo lên.

thử kéo hai cái, vẫn còn cách một ngón tay, cũng xỏ .

Lý Khải Toàn bên cạnh cợt trêu chọc, “Sao , ngày ngày ăn cám ăn rau quen , thỉnh thoảng ăn bữa thịt quen ?”

Trương Chí Quốc trêu tức chút ngượng ngùng, “Chắc là hai ngày nay quá mệt mỏi, chân sưng.”

“Chân đây là sưng ? Bàn chân sưng như bánh bao , nhét mới lạ đấy.” Trâu Lộ tới liếc , kinh hô.

Những còn trong phòng lúc mới chú ý đến chân của Trương Chí Quốc.

Trương Chí Quốc tuy cao lớn nhưng da thịt đều săn chắc, cơ bắp, chút mỡ thừa nào. giờ đây hai bàn chân lộ ngoài của giống như hai cục bánh bao mềm xốp, ngay cả đường vân ngón chân cũng kéo giãn đến nhạt .

“Đừng nữa, đừng nữa.” Trương Chí Quốc từ nhỏ tiếp xúc nhiều với con gái, giờ ba cô gái xinh chằm chằm chân , lập tức mặt đỏ bừng thu chân .

Không đợi giấu chân xuống gầm giường, Tôn Lộ túm lấy.

“Tối qua khi ngủ uống bao nhiêu nước?” Tôn Lộ xổm xuống, dùng ngón cái ấn mạnh mu bàn chân sưng như bánh bao của Trương Chí Quốc.

Theo lực ấn của ngón tay Tôn Lộ, làn da đen sì lập tức lõm xuống một cái hố nông cỡ ngón tay cái.

Đến khi cô nhấc tay lên một lúc lâu, cái hố ấn xuống vẫn phục hồi.

Trương Chí Quốc ngượng ngùng độn thổ, rút chân , nhưng Tôn Lộ căn bản cho chút cơ hội nào.

“Hỏi đấy, tối qua khi ngủ uống nước ?” Tôn Lộ giữ chặt giường, cúi nghiêm túc hỏi.

Trương Chí Quốc đến mặt đỏ bừng, lúng túng né tránh, “Không , bình thường ít uống nước. Tối qua ăn cơm xong buồn ngủ c.h.ế.t , còn tâm trạng uống nước.”

Nói chuyện, giơ tay vuốt tóc. Lục Sanh lập tức cánh tay phù thũng của Trương Chí Quốc hấp dẫn sự chú ý.

Cánh tay vốn săn chắc của Trương Chí Quốc giờ phù thũng thành hai khúc củ cải, Lục Sanh kéo mạnh , dùng tay ấn hai cái mặt trong khuỷu tay .

Loading...