Người Ta Sinh Tồn Vật Vã,Tôi Mở Hack Gặp Đâu Quét Đó - Chương 542

Cập nhật lúc: 2025-11-05 17:17:36
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2LQDldxyH5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau tận thế, vật tư tương đối khan hiếm, để giảm thiểu tổn thất và kéo dài tuổi thọ sử dụng, chất liệu vải đều dùng thành phần tương đối thô ráp, chống mài mòn, loại vải cotton mềm mại hiếm thấy.

Người nghiên cứu nam bên cạnh Mạnh Nhị khẽ cau mày, “Ở đây giữ yên lặng, chuyện vượt quá 20 đề-xi-ben.”

Người phụ nữ trẻ đang chìm đắm trong sự phấn khích nhận , vẫn hứng thú bày biện đôi dép trong nhà trong tủ, “Ngay cả dép trong nhà cũng mềm mại! Các cô mau xem!”

Lời cô dứt, một luồng gió lạnh đột nhiên lướt qua từ phía .

Người nghiên cứu nam lách đến phía , túm lấy gáy cô , hung hăng đập đầu cô cửa tủ.

Bịch!

Sau một tiếng va chạm kim loại vang lớn, hai vệt m.á.u tí tách nhỏ xuống từ cửa tủ.

Mọi cảnh tượng đột ngột xảy mắt, tinh thần căng thẳng.

Đa những chọn đều quen , cũng ai phụ nữ, từng kinh ngạc hai .

Người phụ nữ trẻ phát một tiếng rên rỉ đau đớn, hai tay bịt chặt miệng mũi, m.á.u tươi ngừng chảy từ kẽ ngón tay, nhanh tích thành một vũng mặt đất.

Mạnh Nhị lộ một tia đành lòng, nâng cao giọng, “Được , Đặng Nhiên!”

Tuyền Lê

Người nghiên cứu nam liếc Mạnh Nhị, lúc mới buông phụ nữ với vẻ mặt biểu cảm, chậm rãi chỉnh vạt áo, “Đã viện nghiên cứu thì tuân thủ quy tắc của viện nghiên cứu, phối hợp thì sẽ sống thoải mái hơn một chút.”

mỗi câu các nhất đều ghi nhớ kỹ, lời thì đừng trách khách khí.”

Hắn chậm rãi từng chữ, những xung quanh theo bản năng vội vàng gật đầu. Phòng đồ còn ồn ào như chợ, trong nháy mắt im bặt.

Tôn Lộ nhíu chặt mày, lén lút hiệu bảy với Lục Sanh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nguoi-ta-sinh-ton-vat-vatoi-mo-hack-gap-dau-quet-do/chuong-542.html.]

Người nghiên cứu tên Đặng Nhiên , tốc độ ngay cả cô cũng theo kịp, cấp bậc dị năng thể đạt đến tầng bảy.

Viện nghiên cứu quả nhiên ẩn giấu sâu lường, ngay cả một nghiên cứu nhỏ bé cũng là ẩn long ẩn hổ.

“Anh sắp xếp chỗ ở , ở đây trông coi.”

Vào thời khắc mấu chốt, Mạnh Nhị lên tiếng phá tan bầu khí ngột ngạt, lấy cớ đuổi Đặng Nhiên .

Đặng Nhiên Mạnh Nhị thôi, cuối cùng vẫn lên tiếng rời .

Cho đến khi bóng dáng biến mất ở hành lang bên ngoài, phụ nữ trẻ lúc nãy mới dám run rẩy ngẩng đầu lên, cẩn thận hé môi phát một tiếng nức nở.

Mạnh Nhị đến kiểm tra vết thương, bất đắc dĩ thở dài, “Gãy sống mũi .”

Sau đó cô tấm thẻ tủ, ghi cuốn sổ nhỏ mang theo, “Cố gắng chịu đựng một chút, sẽ sắp xếp thời gian mang t.h.u.ố.c cho cô.”

“Các nhất nên chú ý, lúc nào cũng may mắn như .” Mạnh Nhị quanh những khuôn mặt trẻ tuổi trong phòng, “Nhất định tuân thủ nghiêm ngặt quy định của viện nghiên cứu, nhớ ?”

Mọi tại chỗ liên tục gật đầu, sự phấn khích vì thành công vượt qua vòng loại lập tức tan biến.

nghĩ đến tương lai thể ăn mặc lo, ít từng ý định bỏ cuộc c.ắ.n răng kiên trì.

Sau khi xong đồ vô trùng và dép trong nhà, đeo thẻ cổ tay, xếp hàng cùng Mạnh Nhị đến khu vực nhà ở.

Ký túc xá sắp xếp theo thứ tự hiệu, điều kiện chỗ ở tương tự như phòng ngủ thời học, mỗi phòng sáu , tổng cộng ba giường tầng. Mỗi phòng ký túc xá đều nhà vệ sinh riêng, trong phòng cửa sổ, căn phòng thoang thoảng một mùi ẩm mốc nhẹ.

Lục Sanh quan sát suốt dọc đường, tuy là tham gia thí nghiệm, nhưng đường cứ ba bước là một camera giám sát, năm bước là một chốt gác, khác gì nhà tù.

ngoại trừ Lục Sanh và Tôn Lộ, những còn dường như để ý đến những điều , thậm chí còn vui vẻ cho rằng an đảm bảo.

Loading...